Chương trước
Chương sau
Lâm Khải Đông hơi run, cười gượng, không nói nữa. Ông tin tưởng Hạ Thiên, một người bạn cũ của ông không thể làm gì có hại cho nhà máy. Không trải qua cực khổ thì không biết quý trọng cuộc sống và hạnh phúc. Cả hai từng nghĩ cả đời sẽ sống bình dị, tầm thường, chưa từng nghĩ sự nghiệp lại tỏa sáng lần nữa. Cuộc sống được hồi sinh lần thứ hai. Hai người hiểu rõ đây là cơ hội hiếm có.

Bây giờ hai người trong quận, cũng có người có tiếng tăm, và các lãnh đạo quận cũng biết tiếng tăm của họ, cũng phải xưng hô lịch sự là Giám đốc Lâm và Giám đốc Hạ, cũng không ít người nhận là con cháu, họ hàng để được đưa vào nhà máy làm việc. Từ khi nhà máy điện tử Đức Quang liên doanh tới nay cũng có nhiều người ăn nên làm ra nhưng cũng không ít người phải chịu thiệt thòi. Nhưng riêng hai người này không có gì để trong lòng, có gia đình ông Phương ở phía sau, lại thêm Lâm Liên và Phương Minh Viễn nói rằng Nhà máy điện tử Đức Quang là liên doanh tư nhân không phải doanh nghiệp nhà nước, chỉ cần ông chủ không có ý kiến gì, chính phủ có muốn điều động thì cũng không thể một tờ giấy lệnh điều động là có thể điều chuyển hai người, miễn là hai người không phạm lỗi cơ bản thì có cái gì mà phải lo lắng chứ?

- Tôi nói này ông Lâm,con gái ông rất ưa nhìn, đặt biệt là cô út Tiểu Dung, chậc chậc....Tiểu Vũ nhà tôi thật không xứng với Tiểu Dung, thật sự tôi muốn kết thông gia với ông.

Hạ Thiên nhìn đưa ánh mắt sang ba cô con gái của ông Lâm. Không thể không nói ông Lâm có ba cô con gái thật xinh đẹp. Khi mọi người còn sống ở khu trước kia đã làm mọi người mê đắm, bây giờ có lẽ lại càng nhiều người mơ ước hơn.

Lâm Khải Đông mím môi, không nói thêm gì. Con trai của Hạ Thiên, Hạ Vũ, thật ra cũng không phải là đứa tồi,, thành tích học tập nhất nhì lớp, thi đỗ vào trường đại học thủ đô cùng với Lâm Dung, thực ra Lâm Dung còn hơn nó ba tuổi. Khi nó được hứa gả cho Lâm Dung, thực ra cũng có một vài người không đồng ý.

- Ông Lâm, ông xem khi nào thì tổ chức hôn lễ cho con gái đầu đó? Nhớ nói cho ông bác này của chúng biết đầu tiên để tôi chuẩn bị quà cho tụi nó.

Hạ Thiên nghiêm mặt nói với Lâm Khải Đông

- Nhưng cũng đừng phô trương quá nếu không sẽ phải vất vả.

- Mai Mai dự đinh ngày một tháng mười năm nay tổ chức hôn lễ, ông vẫn còn nhiều thời gian để chuẩn bị quà cho đám cưới.

Lâm Khải Đông vừa cười vừa nói

- Ngày trước bảo ông sinh nhiều thì ông không sinh, khi Tiểu Văn Tiểu Vũ nhà ông cưới tôi chỉ việc phải chuẩn bị hai món quà..

Hạ Thiên chẳng để ý nói:

- Chỉ cần ông đưa quà gấp bao lần thì không phải vẫn giống nhau sao? Hai đứa con cũng tốt, đỡ phải lo. Nếu là ba thằng nhóc thì không phải là khiến hai lão già chúng tôi mệt chết. Ông Lâm, Tiểu Liên nhà ông có bạn trai rồi phải không?

Hạ Thiên hỏi nhỏ Lâm Khải Đông.

Lâm Khải Đông nhếch miệng, giống như răng bị đau nói:

- Hình như là chưa, sao, ông lại muốn làm bà mối hả?

Từ khi ông làm Giám đốc nhà máy điện tử Đức Quang đến nay người muốn làm quen với Lâm Liên nhiều vô kể.

- Bây giờ gia đình ông tốt rồi, không những thu nhập cao, con gái lại xinh đẹp, nguyên Hongkong một năm cũng đi mấy lần, quý phái như người phương Tây.

Không biết bao người đều trầm trồ như vậy.

Ai biết đến siêu thị Carrefour càng mong có được Lâm Liên, ở siêu thị Lâm Liên có sức hấp dẫn kỳ lạ dù cô không có cấp bậc gì, nhưng ngay cả Tôn Chiếu Luân cũng rất đón tiếp cô, có rất nhiều việc, nếu như Lâm Liên phát biểu ý kiến, mấy người Tôn Chiếu Luân cũng sẽ lắng nghe kĩ lưỡng. Nếu như muốn lấy được Lâm Liên, chẳng những phải có tấm lòng tốt bụng mà ngay cả sự nghiệp cũng phải phấn đấu mười năm.

- Cũng có nhiều đám tới hỏi, tuy nhiên tôi chưa ưng đám nào, tôi thấy chưa ai xứng với Tiểu Liên nhà tôi cả.

Hạ Thiên không đồng ý.

- Tìm người tài đức vẹn toàn thì có đi cả Hoa Hạ cũng chẳng có ai, giỏi nhất thì cũng chỉ là Trưởng phòng nhỏ trong chính phủ, cũng không phải là phòng ban quan trọng, người có học thức cao nhất cũng là sinh viên đại học của thành phố Phụng Nguyên, chỉ có như vậy mà đòi ăn thịt thiên nga sao? Thế nên tôi mới không muốn giúp ông, làm thế e Tiểu Liên sẽ xem thường tôi mất.

Lâm Khải Đông lúc này mới thấy nhẹ nhõm, hai nhà quan hệ rất thân thiết, nếu Hạ Thiên đứng ra mai mối dù có thế nào thì vuốt mặt cũng phải nể mũi. Nhưng với cô con gái thứ hai, giờ kén chọn lắm, biết bao người ngỏ lời cầu hôn mà nó chưa ưng ai.

Lâm Khải Đông có thể hiểu con gái ông hiện đang là nhân viên nhà máy điện tử Đức Quang với chức vụ là trợ lý cho Phương Minh Viễn hai năm qua khiến cô hiểu rõ được thế giới bên ngoài, cô đã từng đi công tác Hồng Kông, Nhật Bản, Mỹ do công việc đòi hỏi. Đi theo Phương Minh Viễn nhiều nơi, gặp biết bao người, đừng nói trưởng phòng, ngay cả Giám đốc sở, bộ trưởng cô cũng từng gặp mặt. Điều này không phải là bình thường.

- Việc của Tiểu Liên hãy để cho nó tự quyết định, giờ chúng ta già rồi, không thể lựa chọn giúp nó được, nó đã đủ chín chắn hiểu nhiều về cuộc sống, tốt nhất là để nó tự quyết định.

Lâm Khải Đông nói

Hạ Thiên nhìn quanh, rồi thấp giọng nói với Lâm Khải Đông:

- Gần đây cả nhà máy và siêu thị người ta truyền tai nhau, Tiểu Liên đã có bạn trai đấy,...

- Cái gì cơ? Sao tôi không biết gì vậy?

Lâm Khải Đông trợn tròn mắt.

- Hai em gái của em thật xinh đẹp.

Bạn trai Lâm Mai là Lý Dịch khoảng 25, 26 tuổi là phó phòng Cục bưu chính khu vực miền núi. Lúc đầu, cậu và Lâm Mai là bạn bình thường. Chi nhánh vùng núi của Quán ăn Phương Gia ngay sát Cục bưu chính, trong Cục có nhiều nhân viên trẻ thường đến quán ăn nhà họ Phương ăn cơm. Lâm Mai là quản lý nhà hàng này vì vậy dần trở nên thân thiết.

Cậu theo đuổi Lâm Mai nửa năm từ Tết Nguyên Đán, tiến dần từng bước mới thành công, giờ xem như bạn trai chính thức của Lâm Mai.

Với Lâm Liên và Lâm Dung, cậu cũng chỉ biết qua ảnh, giờ mới gặp lần đầu. Vừa mới nhìn thấy hai chị em cậu đã sững sờ, so với ảnh chụp thì ngoài đời hai người xinh đẹp hơn nhiều, như mỹ nhân. Nhất là giọng nói của cô ba Lâm Dung, nghe thật ngọt ngào, nghe như âm thanh của tự nhiên, cả đời cũng chưa từng thấy giọng nói nào ngọt ngào, trong trẻo như vậy.

- Ừ, trong nhà em, người không xinh nhất là em.

Lâm Mai thản nhiên cười nói với cậu,

- Mai Mai, trong trái tim anh, em luôn là người xinh đẹp nhất, không xinh thì làm sao anh quỳ gối dưới chân em?

Lý Dịch hoảng sợ, nhanh chóng chống chế. Theo đuổi Lâm Mai bấy lâu nhưng cậu cũng không biết bố Lâm Mai là giám đốc nhà máy điện tử Đức Quang. Ai cũng biết, nhà máy điện tử Đức Quang trước mắt sẽ ở vùng núi nhưng khi lớn mạnh với số vốn góp cao hơn sẽ chuyển đến thành phố Phụng Nguyên, tất cả sản phẩm của nhà máy đều xuất khẩu nước ngoài, công nhân xí nghiệp thu nhập rất cao, rất hãnh diện với mọi người.

Bố Lâm Mai không ngờ lại có cơ hội góp vốn và trở thành giám đốc nhà máy, trở thành người có địa vị trong xã hội, không phải ai cũng có được. Bản thân gia đình mình cũng là tiểu phú, bố là Phó cục trưởng Cục vệ sinh Ủy ban nhân dân thành phố, mẹ là Phó trưởng ban văn hóa, đây là núi cao còn có núi cao hơn. Hơn nữa ai cũng biết, đứng sau nhà máy điện tử Đức Quang là siêu thị Carrefour với cổ Đông lớn nhất là họ Phương sẽ phát triển không ngừng.

Còn Lâm Liên, làm trợ lý cho cậu cả Phương Minh Viễn, người đi đầu trong ngành công nghiệp, có thể nói là đã bước vào nhà họ Phương được một chân với gia sản khổng lồ, một khi đã thành người nhà họ Phương thì cũng là chủ nhân cái sản nghiệp đó

Lý Dịch chỉ yêu có mình Lâm Mai, biết được điều này, cậu biết mình là mối tình đầu của Lâm Mai.

- Nói dối, ai cũng nói trong ba chị em, lúc nhỏ em xinh đẹp thông minh nhất đó.

Lâm Mai lấy tay véo cậu nói nhỏ. Trên mặt lộ rõ vẻ vui sướng khi được bạn trai khen ngợi làm cho cô rất hứng khởi..

- Cái này, trong mắt anh em là Tây Thi, mặc ai có nói gì thì em đối với anh em vẫn là một mỹ nhân xinh đẹp.

Lý Dịch bí mật nói thầm vào tai Lâm Mai. Nghe xong Lâm Mai hết giận dỗi bạn trai.

- Mai Mai, hai em gái xinh đẹp của em đã có bạn trai chưa? Lý Dịch nhẹ nhàng hỏi thăm. Cậu hỏi vậy nhưng cũng không hy vọng lắm nhưng bạn bè cùng tuổi cậu cũng có nhiều,, nếu có thể cùng làm rể nhà họ Lâm thì hay biết mấy, cậu tin tưởng bạn của cậu có nhiều người xứng đôi, được như vậy thì chị em càng thân thiết, cũng là phúc phần tốt của gia đình.

- Chị này, anh chị có muốn bày tỏ tình cảm cũng đừng nói trước mặt bọn em nhé?

Lâm Dung mỉm cười duyên dáng nói.

- Đừng có làm hư Tiểu Vũ, chú Hạ sẽ không đồng ý đâu.

Hai má Lâm Mai đỏ bừng, ngượng ngùng đẩy Lý Dịch sang một bên, còn cô và Lâm Dung đứng cạnh nhau.

- Không sao, không sao. Coi như em quan sát trước.

Hạ Vũ vẻ mặt xấu xa nói.

- Khó có cơ hội chị cả xuất hiện làm mẫu.

Má Lâm Mai càng đỏ ửng, còn chưa kịp phản ứng thì vợ Hạ Thiên bước vào véo tai con nói:

- Thảo nào mà con chẳng để ý đến học hành, lúc nào tâm trí cũng để ở đây.

Cả phòng cười vang.

Lúc này, cửa nhàcó tiếng gõ cửa.

- Chắc là Tiểu Văn đến đấy. Lâm Mai hào hứng nói.

- Dung Dung, nhanh lên mở cửa đi, chắc hôm nay nó dẫn bạn gái tới đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.