🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau khi trải qua chuyện này, trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng siêu thị Carrefour ở hệ thống siêu thị Carrefour xem như chính thức được thàh lập, mặc cho yêu đảng và người chính của các lò giết mổ bị cổ phần siêu thị Carrefour khống chế, tất cả siêu thị Carrefour trong thành phố Phụng Nguyên cung cấp thịt tươi, đều từ hai lò giết mổ này phụ trách cung cấp, cứ như vậy, nhóm công nhân trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng một phen bận rộn đã xong rồi. Tuy rằng nhóm này, vẫn đang rất được coi trọng, nhưng về thịt chích nước, chỉ cần vài người thỉnh thoảng kiểm tra thí điểm một chút là được, hai lò giết mổ cũng đã rõ quy định, hễ nhân viên đồ tể nào dám chích nước thịt, bất kể lý do nào, lập tức đều bị sa thải và xử lý. Nếu gây hậu quả nghiêm trọng, còn bắt bọn họ bồi thường. Làm một xí nghiệp tư nhân, việc này chủ đã lên tiếng, phía dưới nhân viên đương nhiên thành thật, cho nên lượng công việc lập tức được giảm xuống.

Nhưng với việc thịt chích nước kết thúc, cũng không có nghĩa nhóm nhân viên của trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng có thể an nhàn, theo yêu cầu của Phương Minh Viễn, trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng một mặt không ngừng nhận thêm người, một mặt phân loại, kiểm tra đo lường hàng hóa của siêu thị Carrefour. Ngay từ đàu, mục tiêu chủ yếu của bọn họ là thực phẩm này, nhất là thực phẩm cho trẻ nhỏ, sau đó mở rộng phạm vi đo lường kiểm tra, cuối cùng đem tất cả hàng hóa tiến hành kiểm tra.

Chỉ e trong lòng mọi người không hiểu, Phương Minh Viễn đối với trung tâm kiểm tra đo lường này kỳ vọng rất nhiều.

Trải qua vài chục năm cuộc sống ở kiếp trước, Phương Minh Viễn đối với an toàn vệ sinh thực phẩm quốc gia, đã hiểu rõ đầu đuôi mà cảm thấy rất thất vọng. Có lẽ bọn quan viên có trình độ nhất định, bọn họ có thể ăn bớt khâu kiểm tra đo lường tỉ mỉ thực phẩm, mà không lo chính trên bàn cơm nhà mình là cái gì, kể cả có nghe qua cũng không biết bỏ cái quái gì vào miệng nữa. Nhưng dù sao cũng chỉ có ít người có thể hưởng thụ ưu đãi. 90% hoặc đông đảo mọi người, chỉ có thể sống chung với chất độc, lựa chọn sống gian nan giữa các chất độc, khiến trong lòng mình phẫn nộ dần dần mà lâm vào trạng thái chết lặng.

Trong cả đời, dù Phương Minh Viễn tin tưởng chính mình dù khủng hoảng thực phẩm an toàn, với gia sản nhà họ Phương chắc chắn cả nhà bọn họ có thể cơm no áo ấm đến chết, nhưng... lương tâm Phương Minh Viễn không cho phép chính bản thân mình trơ mắt nhìn lịch sử tái diễn một lần nữa mà đi theo vết xe đổ, khiến các loại độc tố Sudan hồng, lục khổng tước, tam lục hóa an…nguy hại đến sức khỏe người trong nước.

Phương Minh Viễn hi vọng có thể nhờ đôi bàn tay mình, ít nhất trong phạm vi tỉnh Tần Tây, thành lập trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng hàng hóa tư nhân đứng đầu cả nước, tương lai trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng sẽ tách ra độc lập với siêu thị Carrefour, trở thành cơ quan kiểm tra đo lường có sự chứng thực của dân chúng. Giống như hắn trước đã từng ghi chép và nhìn thấy trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng hàng hóa các nước Âu Mỹ.

Phương Minh Viễn tuy rằng không nhớ rõ theo như lời bài báo nói trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng hàng hóa rốt cuộc là một quốc gia nào Âu Mĩ, nhưng nó để lại ấn tượng khá sâu sắc trong Phương Minh Viễn. Ví dụ, trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng này không phải chi gì, kinh phí hoạt động hàng năm hoàn toàn là do nhân dân quyên tiền, như vậy có thể cam đoan nó đưa ra báo cáo kết quả kiểm tra đo lường chất lượng hàng hóa đủ yêu cầu, ít khả năng bị nhiều nơi quấy nhiễu.

Trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng hàng hóa này kiểm tra đo lường hàng hóa, cũng không phải kiểm tra từ xưởng, mà là nhân viên trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng làm việc ngụy trang như một người tiêu dùng bình thường trong thành phố, đến chợ mua vài thứ. Đối với người của trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng này mua đồ ăn mà nói, buồn rầu nhất chính là làm thế nào giải quyết vấn đề hàng hóa của cửa hàng. Bọn họ tìm ra vô số lý do, cự tuyệt cửa hàng đưa hàng hóa, sửa hóa đơn nhận hàng chính mình.

Thương phẩm sau khi bị đưa đến trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng hàng hóa, nhân viên trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng sẽ kiểm tra nghiêm khắc theo tiêu chuẩn quốc gia hoặc quốc tế, kiểm tra nghiêm khắc hàng hóa trên thị trường tiêu dùng, và đem kết quả kiểm tra đo lường phát biểu ở trên sách báo.

Phương Minh Viễn nhớ rất rõ, ở bài báo đã nhắc tới, trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng hàng hòa này tồn tại trong lòng người dân quốc gia đó, có thể ngang với cơ quan đo lường kiểm tra cấp quốc gia là công tín lực, hễ nó công bố trên báo chí, các hàng hóa bị xếp vào danh sách không đạt tiêu chuẩn, sẽ bị đông đảo quần chúng vứt bỏ.

Cũng không phải không có những nhà máy tức quá hóa giận, muốn thu mua nó để thỏa nỗi tức giận, nhưng lần lượt đều bị nhóm quốc dân hùng mạnh hỗ trợ hạ xuống, bị đâm cho đầu rơi máu chảy. Mỗi một lần, tin tức nó bị thu mua truyền ra, đều gây ra tiếng động lớn trong nước *, một lần gửi tiền giống như hạt mưa, giống như nhập vào tài khoản, mà nó như giả, cũng vẫn áp lực lên nhóm buôn, nhà máy này đó, không chấp nhận điều kiện của bọn họ.

Phương Minh Viễn hi vọng có một ngày như vậy, cho dù là chính mình thiết lập trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng, có thể đạt được bằng một phần ba công tín lực- trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng hàng hóa trong bài báo này, hắn cũng cảm thấy hài lòng.

Hắn biết tự mình lựa chọn con đường này, với tình hình trong nước sẽ rất khó đi, ở Hoa Hạ, muốn làm một trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng hàng hóa độc lập, làm việc với đạo đức nghề nghiệp, không bị ảnh hưởng bởi hành vi của nhóm lãnh đạo, thật sự là khó khăn, quá khó khăn. Nhưng khó mà không làm, thì không phải là Phương Minh Viễn

- Cậu Phương, cậu Phương…

Bệ Hưng Võ gọi hai tiếng, thần trí Phương Minh Viễn lúc này mới tỉnh lại, “ồ, mình có chút nhập tâm”, vẫn đang vì chuyện trận chiến với thịt chích nước lấy được toàn thắng mà cảm thấy hưng phấn không ngừng, Bệ Hưng Võ cũng không vì Phương Minh Viễn thất thần mà dừng thao thao bất tuyệt báo cáo. Như vậy thiếu sung mãn * điểm cuộc sống, đó mới là suy nghĩ của anh ta.

- Chủ nhiệm Bệ.

Phương Minh Viễn cắt đứt báo cáo của Bệ Hưng Võ, đây là một người tuy rằng bỏ làm cán bộ chính phủ quốc gia, nhảy ra công ty tư nhân, nhưng con người vẫn tỏ rõ dấu vết của một người trong quan trường. không cần nói gì khác, chỉ cần ở nội dung báo cáo, Phương Minh Viễn nhìn thấy, còn giống phong cách báo cáo công việc trong cơ quan nhà nước.

- Thứ nhất, chủ nhiệm Bệ phải trở về nhanh chóng tuyển dụng người, đưa các phòng ban của trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng phong phú lên, không phải sợ nhiều người, công ty ở vị trí tầm thường càng thích hợp, càng mở rộng nơi làm việc.

Trước mắt trung tâm kiểm tra đo lường chất lượng sử dụng tiểu lầu chẳng qua là chỗ tạm thời, nơi Phương Minh Viễn suy xét chính là mua một tòa nhà tốt ở thành phố Phụng Nguyên, hay đơn giản là xây dựng một tòa nhà.

Bệ Hưng Võ vội vàng lấy ra sách nhỏ ghi chép lại lời Phương Minh Viễn . Đây chính là điều quan trọng, trước mắt trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng bắt đầu dùng dụng cụ đo lường kiểm tra của tập đoàn Mỹ Wal-Mart, còn chưa đến một phần ba tổng số, còn đa số thiết bị vẫn để ở nơi để hàng, cùng đợi ngày Bệ Hưng Võ tính sơ lược tính ra một chút, các thiết bị này hoàn toàn đều được sử dụng, ký túc xá không có diện tích trên chục ngàn mét vuông sử dụng, căn bản không cần suy nghĩ.

- Thứ hai, tuy nói rằng bây giờ ở thị trường thành phố Phụng Nguyên rất khó tìm ra thịt chích nước, nhưng chủ nhiệm Bệ cũng không thể vì thế mà coi thường, loại thực phẩm này, vĩnh viễn đạo cao một thước, ma cao một trượng. Chúng ta lật đổ con đường phát tài của bọn họ, bọn họ sẽ nghĩ ra nhiều biện pháp mới để lừa dối quan. Chủ nhiệm Bệ, anh có biết Hứa Hân Dung không?

Phương Minh Viễn hỏi

- Hứa Hân Dung?

Bệ Hưng Võ cau mày suy nghĩ một lát

- Có phải người nghiên cứu ra thức ăn tổng hợp gia súc gia cầm không?

Phương Minh Viễn gật gật đầu, trong kiếp trước, người trong nước đối với “ kiện mỹ trư”, “gầy thịt tinh” căm thù đến tận xương tủy, nhưng không có mấy người biết Hứa Hân Dung. Năm bảy mươi, hai nhà khoa học Mỹ chế tạo ra một loại làm giảm lượng mỡ, tăng lượng thịt gầy β, sau này mọi người gọi là gầy thịt tinh. Đương nhiên, về sau các dược liệu bị gọi là “gầy thịt tinh” không chỉ có một loại, mà chỉ các loại có thể phát triển lượng gầy thị. Cái gì có thể làm cho thịt nạc sinh trưởng, ức chế mỡ sinh trưởng đều được gọi là “gầy thịt tinh”. Ở những năm 80, đã hơn mười năm bác sĩ Hứa Hân Dung làm học giả phỏng vấn, đến đại học Virginia nước Mỹ hợp tác nghiên cứu, cơ bản thấy được giá trị của “gầy thịt tinh”

Sau khi về nước, Hứa Hân Dung ở cơ sở “gầy thịt tinh”, nghiên cứu chế tạo ra loại thức ăn gia súc mới, dùng gầy thịt tinh tăng thêm vào thức ăn gia súc, có thể gia tăng lượng thịt nạc, giảm bớt thức ăn gia súc sử dụng, khiến thịt được xuất phẩm đưa ra thị trường trước thời gian, hàng nhẹ vốn. Điều này làm cho loại thức ăn gia súc mới này ngay lập tức đã được đa số quần chúng nhân dân làm nghề chăn nuôi tán thành. Cho nên mặc dù không phải là phát minh lớn nhất Hoa Hạ nhưng “gầy thịt tinh” cũng được mọi người phát triển mạnh mẽ, nó chắc chắn là một trong những cái ảnh hưởng lớn nhất đối với mọi người.

Vào lúc này, hiểu biết của mọi người về tính nguy hại của “gầy thịt tinh” còn không rõ ràng lắm, chỉ thấy nó có mặt lợi. Đương nhiên trong đó, với quốc dân các nước Âu Mĩ, thói quen ẩm thực thường không có nội tạng động vật, mà “gầy thịt tinh” lại dễ dàng lưu lại nhất ở trong gan.

Nhưng Phương Minh Viễn lại rất rõ ràng, ở trong nước Hoa Hạ vì “gầy thịt tinh” tạo thành sự kiện ngộ độc thức ăn *, gần như hàng năm đều có, đề cập đến điều này ít nhân viên không nói, số người trúng độc hơn mười người, thậm chí hơn trăm người, thì có hơn mười người chết. Cho nên thời kỳ những năm chín mươi tới rồi, quy định trong nước rõ ràng, các xí nghiệp dinh dưỡng trong nước cấm không sử dụng “gầy thịt tinh”. Nhưng qua gần mười năm mở rộng sử dụng, gầy thịt tinh vẫn dùng vì có thể kiếm món lãi kếch xù, gầy thịt tinh ở trong nước cũng là không cấm được.

- Theo hiểu biết của tôi ở nước ngoài, loại thực phẩm gầy thịt tinh, sau chăn nuôi, sẽ xuất hiện ở nội tạng động vật, do đó ăn vào mới bị trúng độc. Tôi hy vọng chủ nhiệm Bệ có thể điều động một bộ phận nhân viên, liên hệ viện nghiên cứu và đại học Phụng Nguyên, liên kết nghiên cứu một chút, xem tác dụng phụ của gày thịt tinh này. Chi phí cho việc này, anh có thể làm một cái dự toán giao cho trợ lý Lâm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.