Chương trước
Chương sau
Trải qua hơn tháng khẩn trương chuẩn bị, trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng thương phẩm của siêu thị Carrefour do tập đoàn Wal-Mart nước Mỹ giúp đỡ xây dựng, rốt cuộc đã tiến vào giai đoạn thí nghiệm. Trung tâm này ở trong một tòa nhà sáu tầng bên cạnh khu hậu cần của siêu thị Carrefour vốn ở vùng ngoại thành Phụng Nguyên, hiện giờ diện mạo đã thay đổi rất nhiều.

Trước cửa tòa nhà, mấy người nam nữ mặc áo dài trắng đang kiễng chân trông mong, hôm nay là ngày trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng thương phẩm vận hành thử, nghe nói chẳng những người ở công ty sẽ đến, hơn nữa ông chủ lớn phía sau cũng sẽ tham dự. Giờ phút quan trọng như vậy, trong lòng những người này rất phấn khởi, lại có vài phần không thấp thỏm. Dù sao ở Hoa Hạ, trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng thương phẩm của xí nghiệp tư nhân, chỉ sợ đây vẫn là nhà đầu tiên.

- Chủ nhiệm Bệ, chỉ có mấy người chúng ta ở đây nghênh đón, có phải có chút tẻ nhạt không?

Có người nhẹ giọng nói.

Bệ Hưng Võ, chủ nhiệm trung tâm kiểm tra chất lượng thương phẩm là một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, da mặt trắng nõn, còn mang theo phong cách trí thức nồng đậm. Ông ta vốn làm việc ở cục hóa chất của Phụng Nguyên, sau lại được bộ phân nhân sự của siêu thị Carrefour phát hiện, trở thành người phụ trách trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng của siêu thị Carrefour. Mấy người bên cạnh đều là cán bộ của trung tâm đo lường kiểm tra.

Bệ Hưng Võ hơi lắc đầu, mấy vị đồng sự này của mình còn chưa tách biệt được nghênh đón của đơn vị nhà nước và xí nghiệp tư nhân. Ngày hôm qua ông đã nhận được thông báo trợ lý Tổng giám đốc Phương Nhai sẽ đến thị sát, Phương Nhai còn cố ý nhắc nhở một câu, khi nghênh đón không cần làm rầm rộ gì cả, trọng điểm phải đặt ở trên công tác.

Cũng không quá lâu, năm chiếc xe con chạy vào trong sân, mấy người lập tức hưng phấn tiến lên nghênh đón.

- Minh Viễn, vị này là chủ nhiệm trung tâm đo lường kiểm tra Bệ Hưng Võ.

Phương Nhai vừa xuống xe đã giới thiệu với Phương Minh Viễn đang quan sát xung quanh.

- Cậu Phương hoan nghênh ngài đến trung tâm thị sát chỉ đạo công tác.

Bệ Hưng Võ có chút khẩn trương nói. Ông đã sớm nghe nói, cháu trai của vị trợ lý Tổng giám đốc này chính là người nắm trong tay siêu thị Carrefour, mặc dù ở trong siêu thị Carrefour hắn cũng không đảm nhiệm chức vụ gì, nhưng quyết định của hắn lại đại biểu cho quyết định của nhà họ Phương đại cổ đông của siêu thị Carrefour, đây chính là nhân vật trọng yếu có thể quyết định tiền đồ công tác sau này của mình.

Bệ Hưng Võ vẫn rất hài lòng đối với việc có thể vào làm trong trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng thương phẩm của siêu thị Carrefour, không chỉ vì nơi này tiền lương thu vào của mỗi tháng bằng mấy lần thu nhập của ông ở cục hóa chất, nếu tính cả các khoản trợ cấp khác, có thể gấp mười lần trước đây. Càng quan trọng hơn là, ông cảm thấy, ở nơi này ông có thể chân chính phát huy được sở học của mình, mà không phải mỗi ngày ngồi trong phòng làm việc một ấm trà nóng, mấy tờ báo cho hết ngày. Kiểm nghiệm thương phẩm này cũng không thể cứ chiếu theo tình huống thực tế mà báo cáo, mà còn phải nghe lãnh đạo chỉ thị. Xem những thứ vốn không phù hợp tiêu chuẩn, cứ như vậy công khai những thứ đủ tư cách chảy vào thị trường.

- Chủ nhiệm Bệ, hôm nay Tổng giám đốc Tôn không kịp trở lại tham gia nghi thức hoạt động thí nghiệm của trung tâm, cho nên tôi đại biểu chú ấy đến đây. Chỉ đạo công tác gì thì chưa nói, dù sao tôi chỉ là một người ngoài ngành, mà mọi người mới là chuyên gia. Nào có đạo lý người ngoài ngành chỉ đạo chuyên gia.

Phương Minh Viễn giơ tay ra bắt nói:

- Tôi chỉ đến đưa ra mấy yêu cầu.

Phương Minh Viễn lại nói chuyện mấy câu với mấy cán bộ khác của trung tâm đo lường kiểm tra, sau đó mới bước vào tòa nhà. Bệ Hưng Võ đi bên cạnh hắn, vừa đi vừa giới thiệu tình huống bố trí của các phòng trong trung tâm.

- Chủ nhiệm Bệ, trung tâm của mọi người mặc dù xây dựng muộn, nhưng là một trong những bộ phận quan trọng nhất trong công ty, công tác tốt xấu của mọi người quan hệ đến tiền đồ phát triển của công ty trong tương lai, cũng quan hệ tới danh dự của công ty trong tương lai, cho nên, trách nhiệm của chủ nhiệm Bệ và các vị rất nặng nề.

Phương Minh Viễn tùy ý nhìn các nhân viên đang làm việc sau cửa sổ thủy tinh sáng ngời nói:

- Mọi người nắm chắc một cửa ải chất lượng cuối cùng của thương phẩm trước khi lên giá. Cửa ải này quan hệ đến sức khỏe an toàn sinh mạng của người dân, cho nên càng không thể có sai sót.

Da mặt trắng nõn của Bệ Hưng Võ đã trở nên đỏ bừng, một mặt bởi vì trong lời nói của Phương Minh Viễn lộ ra sự coi trọng đối với công tác của trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng, mặt khác cũng bởi vì trong công nhân của siêu thị Carrefour, quá trình xây dựng sự nghiệp của người thiếu niên này đã hoàn toàn bị thần hóa. Bệ Hưng Võ đôi khi cũng nghĩ tới, rốt cuộc là đứa nhỏ như thế nào có thể ở tiểu học đã dứt khoát quyết định sáng lập siêu thị Carrefour, cũng ở trong thời gian ngắn ngủi mấy năm đã phát triển nó thành xí nghiệp siêu thị lớn nhất trong tỉnh Tần Tây, hơn nữa đang mở rộng ra toàn quốc.

- Sau này, tất cả thương phẩm của siêu thị Carrefour mua về nhất định phải có báo cáo đủ tư cách của trung tâm đo lường kiểm tra của mọi người mới có thể bày lên giá hàng trong siêu thị, có thể nói, quyền lực trong tay của mọi người rất lớn, thậm chí có thể quyết định một xưởng nào đó, một số sản phẩm nào đó có thể tiến vào siêu thị Carrefour tiêu thụ hay không, tin tưởng ngày sau người đến cầu mọi người sẽ rất nhiều, đủ loại hấp dẫn sẽ ùn ùn kéo đến. Nhưng tôi hy vọng mọi người có thể hiểu được, dụng tâm lương khổ của công ty khi xây dựng bộ phận này, hơn nữa trả cho các vị lương cao, các vị càng phải vỗ ngực tự vấn lương tâm của mình, không thể để sản phẩm giả chất lượng kém thông qua siêu thị chúng ta chảy vào thị trường. Người khác như thế nào chúng ta không có khả năng quản, nhưng bản thân chúng ta nhất định phải làm đến nơi đến chốn, làm cho người ta tin phục, chỉ cần mọi người lấy ra kết quả kiểm tra chân thật của mình để chứng minh, như vậy cho dù gặp phải phiền toái lớn thế nào đó cũng là chuyện của công ty.

Phương Minh Viễn trịnh trọng nói.

Phương Minh Viễn lúc trước sở dĩ cố ý yêu cầu bộ thiết bị đo lường kiểm tra từ tập đoàn Wal-Mart, chính là nghĩ đến sự cố an toàn thực phẩm của Hoa Hạ xảy ra ùn ùn trong kiếp trước, mọi người oán thán dậy đất đối với việc này. Sữa có chứa chất độc dioxin, thực phẩm nhuộm Sudan đỏ, thủy sản nhuộm xanh… (*)

(*) Sudan Đỏ là một thuốc nhuộm hóa học, không phải là một phụ gia thực phẩm. Thành phần hóa học của nó có chứa một hợp chất gọi là Naphthalen, chất này có cấu trúc azo, do bản chất của cấu trúc hóa học của chất gây ung thư, gan và thận của các cơ quan của cơ thể con người có độc tính rõ ràng. Sudan Red thuốc nhuộm hóa học chủ yếu được sử dụng trong dầu khí, dầu và một số dung môi công nghiệp khác, mục đích là để thêm màu sắc, mà còn cho ván sàn, giày dép và tín dụng khác.

Những thứ này hiện giờ mọi người còn chưa chú ý tới, đối với Phương Minh Viễn mà nói lại là nỗi đau khó có thể xóa nhòa. Hắn ở trong kiếp trước chỉ là một người bình thường thu nhập cũng không cao, mặc dù không hay ra ngoài ăn cơm nhưng cũng hiểu được, mình trốn ở nhà nấu cơm ăn cũng khó trốn vận rủi của thực phẩm ô nhiễm, khác biệt duy nhất chính là mình ở nhà làm ăn khả năng gặp phải cũng sẽ giảm đi một chút mà thôi.

Trong kiếp này, hắn hiện giờ đã có của cải khổng lồ mà trong kiếp trước nằm mơ cũng không dám nghĩ tới, như vậy làm một chút việc thiện vì xã hội, cho dù chỉ có thể thoáng thay đổi những kết quả làm người ta phẫn nộ hoặc tiếc nuối trong kiếp trước cũng làm người ta cảm thấy vui mừng. Trong kiếp trước , Đinh Lỗi, CEO củaease không phải cũng xuống biển nuôi heo sao, gã còn tuyên bố, không trông cậy vào nuôi heo kiếm tiền, chỉ hy vọng dùng tài chính, kỹ thuật và kiến thức mang đến cho xã hội một hình thức sản xuất thực phẩm an toàn có thể duy trì liên tục. Mặc dù Đinh Lỗi cũng không nói rõ không thể làm cho tất cả các loại thực phẩm được an toàn, nhưng hy vọng trước mắt có thể thay đổi nguy cơ tín nhiệm vào an toàn thực phẩm, có thể thấy được hệ thống giám sát thực phẩm của Hoa Hạ cần cải cách bức thiết như thế nào. Phương Minh Viễn cũng hy vọng mình có thể cống hiến một phần sức lực vào trong đó, hơn nữa đây cũng vì thân thể khỏe mạnh của mình sau này.

Bệ Hưng Võ tự nhiên là liên tục gật đầu xác nhận, lần nữa cam đoan trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng nhất định sẽ nghiêm khắc chiếu theo pháp luật quốc gia và chế độ điều lệ của công ty, nghiêm khắc giữ chắc cửa ải, tuyệt đối không để những thương phẩm không đạt tiêu chuẩn chảy vào siêu thị.

- Chủ nhiệm Bệ, đây là đang đo lường kiểm tra cái gì?

Phương Nhai chú ý tới trong phòng bên cạnh, sáu nhân viên công tác đang cắt một miếng thịt tươi thành mảnh nhỏ, có mảnh đặt dưới kính hiển vi quan sát, còn có mảnh lại đưa vào trong ống nghiệm...

- À, trong này là phòng đo lường kiểm tra thịt tươi của chúng ta, chủ yếu phụ trách đo lường kiểm tra các loại thịt gia súc như trâu, dê, lợn có đạt tiêu chuẩn chất lượng quốc gia hay không. Bao gồm mấy phương diện như quan sát xem những loại thịt này có ký sinh trùng hay không, còn lưu lại các loại dược phẩm có hại không, thịt này có chích nước không, có phải gia súc bệnh chết không.

Bệ Hưng Võ biết mấy vị này đối với đo lường kiểm tra loại thực phẩm thịt này đều là người ngoài ngành, cho nên cũng tận khả năng dùng những ngôn ngữ thông thường dễ hiểu để giải thích.

Bước chân của Phương Minh Viễn lập tức ngừng lại, trầm ngâm một lát nói:

- Chủ nhiệm Bệ, vòng vo không bằng nói thẳng, nếu như đã nhìn thấy nó, vậy mời chủ nhiệm Bệ nói về hạng mục công việc an toàn thực phẩm này đi.

Bệ Hưng Võ gọi người ở bên ngoài cửa sổ thủy tinh bày một chiếc bàn, lại lấy đến mấy miếng thịt tươi đặt ở trên bàn:

- Cậu Phương, loại đo lường kiểm tra thịt này bao gồm rất nhiều phương diện, bởi vì vấn đề thời gian tôi sẽ không giải thích hết tất cả. Từ tình huống thị trường của nước ta trước mắt xem ra, nghiêm trọng nhất trước mắt chính là thịt chích nước tràn lan, thịt chích nước là thịt tươi do con người thêm nước vào để tăng trọng lượng kiếm lời. Loại tình huống này, chủ yếu phát sinh ở trên thịt lợn và thịt bò.

Bệ Hưng Võ từ trên bàn cầm lấy một miếng thịt, nâng ở trên tay nói:

- Miếng thịt này chính là thịt chích nước, chất thịt của nó có màu đỏ, nếu chích nước nhiều hơn sẽ biến thành màu trắng. Cậu xem, tôi lấy tay dùng sức đè ép, nó sẽ có chất dịch chảy ra, hơn nữa sau khi đè ép để thời gian dài cũng khó khôi phục nguyên trạng. Mà thịt bình thường là màu đỏ sậm, hơn nữa có độ co dãn, ta đè ép giống như vậy rất nhanh sẽ khôi phục nguyên trạng. Còn có...

Bệ Hưng Võ nói thao thao bất tuyệt chừng bảy tám phút, lúc này mới thả miếng thịt lên bàn:

- Loại hiện tượng thịt chích nước này phát sinh sớm nhất là ở phía Nam, lúc ấy sau khi heo hơi bán ra thị trường đã xuất hiện những lò mổ lấy đơn vị là ngàn để tính, những người bán lợn này để kiếm được món lợi lớn, ngay trước khi lợn, trâu đợi làm thịt đã mạnh mẽ đổ lượng nước lớn vào trong dạ dày, gia tăng trọng lượng cả bì (cân hơi); hoặc sau khi giết thịt mạnh mẽ rót lượng nước lớn vào trong tim, lượng nước thông qua mạch máu nhỏ bé nhanh chóng khuếch tán đến **, gia tăng trọng lượng tịnh (cân móc); hoặc ngâm miếng thịt vào trong nước, lấy nước giả mạo trọng lượng của thịt, do đó làm cho tiền nước biến thành tiền thịt.

- Nếu nói, thịt chích nước chỉ để lấy tiền của người ta vậy thì cũng thôi. Chỉ có điều vốn chúng ta ăn thịt là vì thu lấy dinh dưỡng, chích nước lại làm cho thịt lợn, thịt bò biến chất, mất đi giá trị dinh dưỡng. Loại hành động này không chỉ làm cho người ta mất tiền, hơn nữa còn có thể mang bệnh.

Bệ Hưng Võ tức giận bất bình nói:

- Trước kia tôi ở cục giám sát chất lượng khi đi xuống kiểm tra, thường phát hiện rất nhiều người rót vào trong thịt chính là nước bẩn, nước này lẫn vào trong thịt làm cho tổ chức sợi trong thịt biến chất, chẳng những tạo thành chất thịt không tốt, dịch hư thối, vị kém, hơn nữa giá trị dinh dưỡng của những loại thịt ấy sẽ giảm xuống rất lớn. Đáng giận nhất chính là trong khi kiểm nghiệm phát hiện một số lò giết mổ thường xuyên sử dụng bình phun thuốc sâu cũ để chích nước cho thịt lợn, trong những bình phun thuốc sâu này thường thường sẽ lưu lại thuốc bảo vệ thực vật. Chẳng qua bởi vì mật độ chất bảo vệ thực vật lưu lại rất ít, mọi người sau khi ăn thịt chích nước bình thường sẽ không lập tức trúng độc, cho nên thường thường bị rất nhiều người xem nhẹ. Nhưng sau khi ăn thịt chích nước có thuốc bảo vệ thực vật trong thời gian dài, sẽ làm cho thuốc bảo vệ thực vật tích tụ trong cơ thể người, cuối cùng khả năng sẽ làm đột biến gien, dẫn phát bệnh tật, nghiêm trọng sẽ bị ung thu, nếu là phụ nữ có thai còn có thể làm cho thai nhi dị dạng, những điều này và vì tiền hại mệnh có gì khác nhau.

Phương Minh Viễn gật gật đầu, Bệ Hưng Võ nói không sai, ở trong kiếp trước, thịt chích nước hoành hành hơn hai mươi năm, quốc gia đưa ra nhiều chính sách, tiến hành nhiều lần xử lý, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, công tác của các ban ngành hữu quan không nhìn thấy hiệu quả thực tế gì. Hơn nữa theo thời gian trôi qua, thủ đoạn của những người này càng thêm nhiều, ngoại trừ nước bẩn, còn thêm thành phần khác vào bên trong để mở rộng mạch máu, nhiều loại nước thậm chí còn đạt tới mục đích lấy giả thành thật, ví dụ như chích máu loãng vào có thể làm cho màu sắc thịt biến thâm; chích nước phèn vào dẫn tới tác dụng kiềm chế; chích nước muối vào có thể làm cho màu sắc thịt trở nên tươi ngon, làm cho protein ngưng kết lại và giữ nước; chích vào sắc tố công nghiệp cũng sẽ làm cho thịt trong thời gian dài hiện lên màu đỏ tươi, nhưng những vật chất này sẽ dễ dàng sinh ra bệnh ung thư, thậm chí có người để kéo dài thời gian bảo quản của thịt đã thêm chất bảo quản vào trong nước, trực tiếp sinh ra độc hại đối với người.

- Chú Hai, theo cháu thấy, phát pháo đầu tiên của trung tâm đo lường kiểm tra chất lượng sẽ khai hỏa bắt đầu ngăn chặn thịt chích nước này đi.

Phương Minh Viễn quay đầu nói với Phương Nhai:

- Bắt đầu từ cuối tuần, tất cả các loại thịt tươi trong thành phố Phụng Nguyên bán ra, đều nhất định phải có báo cáo đo lường kiểm tra của chủ nhiệm Bệ bọn họ, mới có thể lên giá bán ra. Trở về liên hệ một chút với truyền thông, nói siêu thị Carrefour chú ý sức khỏe của người dân cam đoan bán ra thịt không chích nước, hỏng một bồi trăm, báo cho bộ phận mua hàng, nâng giá lên năm phần trăm so với giá thị trường hiện tại, những đối phương nhất định phải cam đoan không chích nước. Hơn nữa một khi phát hiện chích nước sẽ thủ tiêu tư cách cung cấp của đối phương trong vòng nửa năm, không cho phép bọn họ liên hệ với chị Liên. Phương pháp kiểm tra đơn giản của chủ nhiệm Bệ vừa nói chú đều nhớ kỹ, trở về để văn phòng đóng dấu, trên mỗi quầy thịt tươi của siêu thị đều dán một tấm, hoan nghênh dân chúng thật sự giám sát công tác của chúng ta.

- Chủ nhiệm Bệ, xem đầu óc của tôi này, lúc này chính là có chút xúc động, mọi người có thể cam đoan hoàn thành nhiệm vụ không?

Phương Minh Viễn lúc này mới nhớ tới, mình vừa tới thăm đã đưa ra mệnh lệnh, nhưng không có hỏi nhân thủ của Bệ Hưng Võ ở đây có đủ không. Trong thành phố Phụng Nguyên hiện giờ siêu thị Carrefour chính là có bảy chi nhánh, thịt tươi bán ra mỗi ngày lấy đơn vị tấn để tính, nếu kiểm tra tất cả sẽ phải tốn không ít thời gian. Phương Minh Viễn không khỏi cân nhắc, mình có nên xây dựng một lò mổ hay không, như vậy có thể khống chế một chút từ đầu nguồn.

Bệ Hưng Võ hưng phấn mà vỗ tay ba cái nói:

- Thật tốt qua, Cậu Phương, chúng tôi đến lúc đó tăng ca thêm giờ cũng tuyệt đối sẽ không làm hỏng việc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.