Bây giờ trong đầu Nicholas Laski đã nguội lạnh, trong điện thoại vợ ông ta đã khóc đến nỗi không thành tiếng, bà ta mang theo Cherenkov đến xin lỗi người nhà Wald Zeff, nhưng đến cửa cũng không được vào. Đứng trước cửa đợi suốt một buổi chiều nhưng đến một ly nước hay một lời hỏi thăm cũng không có. Bà ta cũng đã nhờ các mối quen biết đứng ra giúp việc hòa giải nhưng đều bị họ cự tuyệt, chẳng được mấy hồi bọn họ đều thở dài nói là bọn họ đã bất lực.
Vợ Nicholas Laski bây giờ đã hoang mang cực độ, hơn nữa điều làm Nicholas càng cảm thấy sợ hãi là bên ngoài nơi ở của ông ta ở Moscow đã xuất hiện vài người lạ mặt, bọn họ đang theo dõi dinh thự của ông hơn nữa còn không hề kiêng nể gì. Nicholas Laski hiểu rằng nguy hiểm đã sắp sửa cận kề rồi, nếu như ông ta không tìm ra được biện pháp giải quyết thì có thể sáng ngày mai những cảnh sát nội vụ kia sẽ phá cửa mà xông thẳng vào nhà ông ta bắt hết thảy vợ con ông đem nhốt vào trại giam âm u tăm tối trong bộ nội vụ, và chuyện thoát ra được khỏi đó thật sự không phải là chuyện dễ dàng.
Nicholas Laski run rẩy đặt điện thoại xuống. Ông ta vốn muốn đưa vợ và các con đến thành phố Yakutsk trước, ở đây dù sao cũng cách Moscow đến hơn một nghìn dặm, ảnh hưởng của bộ nội vụ tất nhiên sẽ không bằng ở Moscow, nhưng nhìn ngoài trời bây giờ đã bị tuyết phủ kín, Nicholas Laski đành từ bỏ kế hoạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152716/quyen-3-chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.