- Ngài Nicholas Laski, lần này chúng tôi đến nước cộng hòa Yakutsk, cũng là nhân có lời mời của bộ trưởng Mikhail, chúng tôi đến đây là để thực hiện một số khảo sát phục vụ cho việc kinh doanh, mặt khác, muốn nhờ quý công ty nhập một số lượng nguyên vật liệu.
Phương Minh Viễn trực tiếp nói:
- Vừa rồi Nicholas Laski ngài cũng đã vỗ ngực bảo đảm rằng điều này không thành vấn đề, như vậy chúng ta có phải nói chuyện này trước không, cũng là để tôi và Asohon Kagetsu chấm dứt mối lo về chuyện này.
Nicholas Laski dựa vào thành ghế sô pha, y có tầm vóc to lớn, trông giống một bức tượng, cũng may là ghế sô pha ở đại sảnh đều dựa vào hình thể của Liên Xô mà sản xuất, nếu không thì thật không hợp với tầm vóc của y:
- Nếu cậu Phương đây đã có ý, việc này không có vấn đề gì, trước tiên chúng ta có thể nói về vấn đề này. Không biết cậu Phương muốn mua nguyên vật liệu chui thì có những yêu cầu gì trước tiên?
Nói xong, Nicholas Laski rút ra một túi tiền, đặt ngay trên bàn. Ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía túi tiền, Nicholas Laski nét mặt tươi cười ra hiệu cho mấy người mở ra xem.
Asohon Kagetsu cầm nó giơ lên, nó nặng hơn so với ý nghĩ của cô, cô hơi nghiêng miệng chiếc túi, một lượng lớn kim cương lấp lánh rớt từ trong túi ra, rơi xuống tay cô. Asohon Kagetsu và Lâm Liên thì thầm kêu lên, Phương Minh Viễn cũng không thể ngồi yên. Những viên kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152714/quyen-3-chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.