Trong lòng La Tân rất phân vân, kế hoạch ban đầu của mình không có phần Phương Minh Viễn, với gia thế của mình và Võ Uy, muốn thành lập một nhà xưởng vật liệu gỗ ở đây vẫn còn dư sức, bây giờ góp vốn nhau để cùng kiếm tiền, sao giờ như là mình đang cần hắn lắm vậy? Tuy nhiên, trong lòng có bất mãn đi nữa, cũng không thể biểu lộ ra ngoài.
- Cậu Phương, mời cậu nói.
-Thứ nhất, tôi góp vốn đầu tư vào, thì phải được quyền khống chế cổ phần, nhưng việc kinh doanh cụ thể trong xưởng, tôi sẽ không nhúng tay vào. Đương nhiên, các người có thể lợi dụng hệ thống của siêu thị Carrefour, tôi sẽ cho hai nhân viên tài chính đến đây.
Tâm trạng La Tân vốn lo lắng rồi lại mừng lên, Phương Minh Viễn đòi quyền khống chế cổ phần, là điều nằm trong dự đoán của anh, nhưng Phương Minh Viễn hứa sẽ buông tay, thật là quá tuyệt.
- Thứ hai, nếu đã muốn làm, thì phải làm tốt nhất! Quy mô đầu tư nhất định phải tăng thêm, không chỉ xây một nhà máy, mà là các bến cảng ven Hắc Long Giang đều phải xây! Tôi hy vọng vốn đầu tư lần đầu không thấp hơn năm mươi triệu…
-Năm mươi triệu!
La Tân và Võ Uy đều nghẹn họng và kinh ngạc nói, năm mươi triệu, toàn bộ tài sản của hai người cộng lại cũng còn chưa biết đến hai mươi triệu không, với lại hạng mục đầu tư này, bọn họ cũng không thể nào lấy tất cả tài sản của cải đưa vào đầu tư này chứ.
-Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152698/quyen-3-chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.