Sau khi đoàn người Phương Minh Viễn tiến vào Băng Thành liền tìm một khách sạn để ở. Băng Thành là một thành phố tỉnh lị, là trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa và giao thông của miền Bắc khu Đông Bắc, được tặng cho nhiều mỹ danh như Moscow phương đông, Paris phương đông…Từ đây lên phía bắc, Hoa Hạ không còn thành phố nào lớn hơn. Đi đường đã mấy ngày, mọi người cũng cần phải nghỉ ngơi để hồi phục lại.
Vì Phương Minh Viễn nhất quyết đi đường bộ nên đây là thành phố cuối cùng có thể đảm bảo tiếp tế các vật dụng thiết yếu cho họ. Ra khỏi nơi này thì không thể tìm đủ. Hơn nữa Võ Uy cũng muốn mua xe ở đây, hai chiếc xe kia sửa xong ông ta muốn bán đi.
Ông ta cũng hiểu, từ đây lên phía Bắc toàn nơi hoang vắng, vào đất Liên Xô thì xe có rèm che không thoải mái bằng xe việt dã. Tuy muốn mua chiếc xe giống Phương Minh Viễn nhưng cũng không dễ dàng, mà giá cả lại quá cao, nhưng tìm hai chiếc xe jeep quân đội trong nước cũng không phải là việc khó.
Phương Minh Viễn ngâm người trong bồn tắm, lúc này mới cảm thấy sảng khoái, thay quần áo sạch sẽ. Mở cửa phòng tắm đi ra ngoài, thấy Trần Trung và Võ Hưng Quốc ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm, Phương Minh Viễn nhìn thấy tóc hai người đếu ướt, hiển nhiên là đã tắm xong.
- Chị Liên còn chưa ra sao?
Phương Minh Viễn thuận miệng hỏi. Tắm xong rồi cảm thấy hơi đói bụng.
Trần Trung và Võ Hưng Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152683/quyen-3-chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.