- Ông Tô, từ khi chú Tô dẫn cháu đến trước mặt ông đến bây giờ ông đều thân thiết với cháu như ông nội vậy, càng ngày càng chiếu cố cháu. Cho nên cháu cũng không giấu diếm ông điều gì. Nhưng đối với người ngoài, cháu sẽ không thừa nhận kiếm được nhiều tiền như vậy từ mua bán giao hàng dầu mỏ có kỳ hạn, chỗ tiền đó cháu sẽ lấy danh nghĩa là tiền riêng từ Hồng Kông, sẽ mang danh nghĩa là tiền tư nhân dần dần trong vài năm đưa về Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn chuyển đề tài nói.
Tô Hoán Đông gật gật đầu, Phương Minh Viễn làm như vậy cũng phải thôi. Nếu trong nước tự dưng nổi lên một tỷ phú có tài sản mười tỷ đô la Mỹ thì sẽ tạo thành lực đánh vào tinh thần dân chúng trong nước một cách khó có thể tưởng tượng. Cũng là vấn đề với việc tuyên truyền của nhà nước. Tuy rằng nhà nước đưa ra khẩu hiệu ủng hộ người dân trở thành phú hào, nhưng tài sản của Phương Minh Viễn thực sự là rất nhiều, tất nhiên sẽ khiến cho nhiều người có tâm lý tiêu cực. Phương Minh Viễn có thể thấy rõ ràng điểm này, chứng tỏ hắn không bị khoản tiền này làm mờ ý chí.
Về phần quốc gia thì Tô Hoán Đông cũng chỉ cười cười, chỉ sợ là sẽ có người chú ý đến hành động sắp tới của Phương Minh Viễn, cũng không nghĩ hắn làm ăn buôn bán mà được từng đó tiền lời. Mười tỷ đô la Mỹ! Nếu không phải bản thân ông ta tin tưởng Phương Minh Viễn sẽ không lừa ông, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152644/quyen-3-chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.