Quả nhiên Hầu Tử giống như cái tên gọi, nhanh tay nhanh mắt, chộp nhanh được một nắm tiền trong không trung, lúc này ngoài hắn còn có những người khác cũng có mặt, nhặt bó tiền to cực kỳ hấp dẫn theo gió rơi xuống từ trên sườn núi. Liếc mắt qua một cái cũng có thể biết được, sơ sơ số tiền đó cũng chừng mấy trăm tệ trở lên. Mọi người đều không khỏi ngây người ra, trên đời này những sự việc may mắn tốt đẹp như thế này chỉ mới nghe nói qua, nhưng giờ thì thấy rồi, trực tiếp nhìn thấy tiền từ trên núi bay tới. Thêm một trận gió núi thổi qua, hiện rõ màu sắc rực rỡ của tờ tiền theo gió bay trong không trung xuống, thậm chí có tờ còn bay qua đỉnh đầu bọn họ rơi xuống chân.
- Tất cả đều là tiền.
Hầu Tử kêu lên một tiếng vừa giơ hai tay lên không trung bắt được một tờ hai mươi tệ.
Lúc này, bọn người xung quanh Lý Vũ Hân kêu lên và lập tức tản ra bốn phía. Chạy theo bắt những tờ tiền bay trong gió. Chỉ có An Ca còn đang cầm đao nhìn chằm chằm vào Tào Hổ, Lý Vũ Hân mà nói:
- Ta cho các ngươi ngoan ngoãn yên ở trong này, nếu ai dám chạy, ta sẽ cho một phát vào đùi cho các ngươi thoải mái.
Cảnh tượng này xuất hiện đột nhiên làm trong lòng y cũng có chút hoang mang nhưng màu sắc rực rỡ của tiền ngay trước mặt y cũng không thể ngăn hắn cản đồng bọn đi tìm nhặt tiền. Dù sao nơi này cũng là trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152362/quyen-2-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.