Aso hon Kagetsu hình như đã quên mất mục đích đến thị trấn Hải Trang của mình. Ngoài việc thường xuyên đến quán ăn của nhà họ Phương và đến hai trường học, nghe nói cô ta còn muốn thuyết phục hiệu trưởng trường trung học của nhà máy cán ép Tần Tây để cô ta dạy những nữ sinh trong trường về nghệ thuật cắm hoa và trà đạo, tất nhiên điều này không nhận được sự chấp thuận của hiệu trưởng. Ngoài ra, cô ta còn đang dạy kèm tiếng Nhật cho ba người Triệu Nhã, Phùng Thiện, Lưu Dũng. Mà nghe Phùng Thiện nói cô ta tỏ ra rất hài lòng với ba người bọn họ và đã bắt đầu dạy họ một số câu thường dùng trong tiếng Nhật.
Cô ta càng như vậy Phương Minh Viễn càng cảm thấy bất an. Một người phụ nữ hiện đại, đang ở tuổi thanh xuân, có sự nghiệp sao không ở Nhật mà lại chạy sang thị trấn hải Trang, nơi mà trong mắt hầu hết người Nhật, chỉ là một thị trấn lạc hậu không hơn không kém, lấy nghề dạy học làm trò vui? Phương Minh Viễn nghĩ rằng Aso chẳng phải là người có tình cảm cao thượng như bác sĩ Bạch Cầu Ân.
Chuyện của cô ta và Miyamoto ở quán ăn hôm nọ đã truyền đến tai Phương Minh Viễn. Hắn cảm thấy đây rõ ràng là một lời tuyên chiến của Tuần San Thiếu Niên, một tạp chí lâu đời với tạp chí Thiếu Niên Nguyệt San, một tạp chí mới nổi của Miyamoto. Nhưng chuyện này hai người đó hoàn toàn có thể nói chuyện với nhau một cách kín đáo, đâu cần phải giương oai diễu võ ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152298/quyen-2-chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.