- Cô Trần!
Ba người Nhật Bản đứng dậy cúi gập người chào rất cung kính, điều này làm Trần Dung có chút bối rối. Cúi đầu bây giờ ở Hoa Hạ là đại lễ rồi, những cuộc gặp bình thường rất ít dùng.
Trần Dung không biết đáp lễ thế nào nên vội vàng đáp lại:
- Chào các vị!
- Tôi tên là Aso Kagetsu, đây là Fujimoto, còn đây là Sosutsuri, chúng tôi đến từ tạp chí “Tuần san thiếu niên” của Nhật Bản.
Người con gái xinh đẹp kia có vẻ như là cấp trên của hai người còn lại nên đứng ra giới thiệu.
Cô ta nói tiếng Trung rất chuẩn, điều này làm cho Trần Dung có chút xấu hổ, nói đúng ra tiếng phổ thông của cô vẫn còn mang một chút giọng của địa phương Tần Tây.
- À, À! Cô Aso, các cô muốn gặp Phương Minh Viễn phải không?
Trần Dung nhanh chóng lấy lại tinh thần:
- Với tư cách là giáo viên của em ấy, tôi có thể hỏi các vị cần gặp em ấy có chuyện gì không?
Trong lòng cô có một chút bất an. Đối với những người sống ở cuối thập niên tám mươi thì gặp người nước ngoài vẫn là một chuyện hết sức lạ lùng, nhất là tỉnh ở vùng Tây Bắc này, ở một nơi nhỏ như thị trấn Hải Trang thì đây lại là một chuyện cực kỳ lạ lùng. Trần Dung sợ rằng Phương Minh Viễn đã làm gì đó đắc tội với những người Nhật này. Đây đúng là một chuyện ngoài ý muốn!
- Xin cô Trần yên tâm!
Đoán biết được lo lắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152287/quyen-2-chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.