Đoàn ba người nhà Phương Minh Viễn về nhà mà vẫn tức tối trong lòng. Vợ chồng Phương Nhai đã chuẩn bị cơm canh, chỉ có điều trong nhà còn có thêm một người nữa, chính là Myamoto.
- Đi đón người về rồi đấy à?
Nghe tiếng Phương Bân bước vào, Phương Nhai thuận miệng hỏi.
Anh ta uốn éo cái đầu, nhìn thấy sắc mặt u ám của cả ba người, không khỏi kinh ngạc hỏi:
- Sao thế? Xảy ra chuyện gì rồi à?
-Đừng nói nữa, làm tức chết đi được! Cái đồ đáng ghét.
Phương Bân lúc này mới để ý thấy Miyamoto ngồi ở bên, vội nuốt đi những lời còn lại.
- A, ông Miyamoto, sao lại đến đây?
Tô Ái Quân lúc này cũng nhìn thấy Miyamoto, kinh ngạc hỏi. Anh ta chưa từng nói với Miyamoto về chỗ ở của Phương Nhai. Ông ta làm sao lại tìm được nhỉ?
- Anh Tô, nơi này là ta hỏi ở chỗ phu nhân anh, liền mạo muội đến thăm, đã làm phiền các vị, quả thực là xin lỗi!
Miyamoto đứng dậy khom lưng cung kính nói. Sau khi mấy người Phương Minh Viễn đi rồi, Miyamoto ở khách sạn mà đứng ngồi không yên. Cuối cùng, ông ta cắn răng, trực tiếp đi tìm chỗ của Phương Nhai, may mà ông ta biết nói tiếng Trung, dọc đường hỏi thăm suốt, không hề bị lạc đường.
- Đến thì cũng đã đến rồi, ông Miyamoto, xin mời cùng dùng bữa trước nhé!
Tô Ái Quân cũng không nghĩ đến việc kia, lên tiếng chào. Đói đến mức này rồi, nếu không phải là trong bụng còn tức tối, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152213/quyen-2-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.