“Ring” tiếng chuông báo hiệu vào lớp vang lên, Tào Hổ thẹn quá thành giận trừng mắt nhìn Lưu Dũng và Phương Minh Viễn, rồi xoay người về chỗ ngồi.
- Lão đại, cẩn thận với thằng này, nó không phải loại tốt đẹp gì đâu, vừa rồi Triệu Nhã đến tìm cậu, nó nhìn cô bé với ánh mắt không đúng đắn đâu!
Lưu Dũng cúi xuống bên tai Phương Minh Viễn nói. Chịu ảnh hưởng của phim ảnh trên truyền hình nên bọn nhỏ ở thời này luôn miệng dùng từ ‘lão đại’. Phương Minh Viễn cũng chẳng quan tâm chuyện này nên cũng không để ý đến cách xưng hô của thằng bé.
- Ừ!
Phương Minh Viễn nói ánh mắt mơ màng. Tào Hổ này xem ra đúng là một cái đèn cạn dầu, vừa mới đến đã tự dồn mình vào góc tường rồi. Đối với Triệu Nhã, những năm gần đây Phương Minh Viễn vẫn duy trì một khoảng cách không gần cũng không xa, chủ yếu là cô bé còn nhỏ, nếu tiến sát, thì hắn cảm thấy mình như một tên lợi dụng.
Thật ra nhà họ Triệu vẫn rất tốt với Phương Minh Viễn, Triệu Kiến Quốc thì không hề tỏ ra khách sáo với hắn, nhưng hiện tại Phương Minh Viễn đối với Triệu Nhã như là em gái nhỏ vậy, nếu nói Triệu Nhã là lựa chọn của hắn, mà có người lại muốn chiếm đoạt, thì Phương Minh Viễn tuyệt đối sẽ không khách khí.
Lưu Dũng cười ha hả, đi về chỗ ngồi của mình, y học cùng Phương Minh Viễn năm năm tự nhiên là hiểu tính tình hắn. Hắn không phải loại người thích gây sự kiếm chuyện, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3152202/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.