Edit: Panh Hoang
Tục ngữ nói đều đúng; trời chiều đẹp vô hạn, chỉ tiếc gần hoàng hôn.
Thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc mặt trời chiều đã ngả về tây, ánh sáng màu vỏ quýt lóe ra vầng sáng lộng lẫy, tạo nên cảm giác mộng ảo kỳ diệu, nhưng, chút nhu hòa này, lại vẫn không thể sưởi ấm cục diện giằng co bên ngoài thành Nam quốc.
Mặc cho dân chúng Nam quốc khủng hoảng ra sao, cửa thành vẫn đóng chặt nghiêm cẩn như cũ, mỗi người ở trên cổng thành không chút lơi lỏng, Tử Mặc Hàn không muốn nhượng bộ, Trác Nhiên cũng không cam chịu yếu thế, tiếp tục giằng co như cũ, màn đêm hiền hòa buông xuống, gió lạnh vù vù thổi tới, lại mang đến thê lương kéo dài.
Phấn Nghi thiếu kiên nhẫn, liền tự ý nghĩ kế nói : "Hoàng thượng, có cần thông báo cho ca ca ta không, để cho hắn phái viện binh đến đây cứu giúp."
Phấn Nghi tên thật là Bắc Minh Phấn Nghi, ca ca của nàng chính là Bắc quốc Minh chủ Bắc Minh Liên Thành.
Năm năm trước, nàng lấy phương thức hòa thân tiến đến Nam quốc thành thân cùng Tử Mặc Hàn, nhưng bởi vì tính cách quá mức kiêu căng ngạo mạn đắc tội không ít tiểu chủ trong hậu cung, đang không ngừng chèn ép, tuy rằng nàng bị phế trừ thân phận nương nương, nhưng bởi vì là công chúa Bắc quốc, cũng luôn luôn đi theo bên cạnh Tử Mặc Hàn, thay hắn xử lý một ít chuyện bí mật.
Tử Mặc Hàn vuốt vuốt sợi tóc ở trước ngực, vẻ mặt bình tĩnh nói : "Không cần."_Panh_Hoang_Diễn_Đàn_Lê_Quý_Đôn.
Ánh mắt Phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/177128/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.