Trong ngự thưphòng, Trác Nhiên ngồi trên long ỷ, trong đầu hiện ra khuôn mặt dễthương của Kiều Vô Song mà phó tướng kia vẽ ra, trong lúc hắn chưa kịpvì nữ tử thần bí mà cuồng vọng này cảm thấy có chút tò mò và động tâm,thì một câu của Ám Dạ, hoàn toàn đưa hắn vào bên trong cơn phẫn nộ.
Ám Dạ nói : "Đại vương, đám người Trương Tử Thạc và Kiều Vô Song đã rờikhỏi bộ lạ Dong Binh, nhóm người của ta ẩn núp bên cạnh bọn chúng rấtlâu mới biết được, bọn chúng muốn bán ngọc tỷ nước ta cho Nam quốc Hoàng đế."
Lời của Ám Dạ giống như sấm sét giữa trời quang, làm cho Trác Nhiên tức giận ghê gớm, chỉ thấy hắn hét lớn: "Cái gì!"
Không phải hắn không nghe rõ ràng, mà là không thể tin được.
Từ trước tới nay, chưa từng có ai dám ngang nhiên bán ngọc tỷ của mộtnước, bán ngọc tỷ đừng nói là rơi đầu, cho dù là tru di cửu tộc, quấtxác cũng không thể đền tội được.
Mà bọn chúng, lại dám càn rỡ bán ngọc tỷ như thế.
Ám Dạ đang muốn nói cái gì, ngoài cửa chợt có tiếng động, hắn lập tức nhưmột tinh linh, thân hình chợt lóe, liền biến mất vô tung.
Lâm công công cung kính đi từ ngoài cửa vào, cúi đầu nói: "Đại vương, biêngiới Vương phó tướng quân có việc quân cần báo cáo."
"Truyền."
Một lát sau, biên giới Vương phó tướng quân, Vương Dịch Nhiên phong trầnmệt mỏi đi vào ngự thư phòng, cung kính, đồng thời vẻ mặt lo lắng nói:"Đại vương, Đông quốc và Nam quốc biên giới có quân tình cấp báo."
"Báo."
Vương Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/177119/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.