Ánh trăng bạc, từ khe hở của cửa sổ xuyên qua tia sáng, nhờ mấy tia ánhsáng đó, có thể thấy rõ bên trong gian phòng tối tăm, trên giường đangcó một nam một nữ, cử chỉ gần gũi mờ ám.
Một tay của Kiều Vô Song nắm lấy cổ tay của bạch y công tử, một tay ấn chặt vai của hắn, thânthể hơi nghiêng, cái mông mê người hơi vểnh lên, cả người trông giốngnhư đang đi săn báo!
Bạch y công tử bị bắt nhưng không lộ vẻ lolắng và thần sắc căng thẳng, gương mặt anh tuấn kia, ngược lại lộ ra một nụ cười tuyệt thế, ánh mắt đen thâm sâu khiếp người thắt chặt lấy côgái trước mặt, nhếch miệng, mỉm cười nói: “Thật không nghĩ tới, khôngnhững bộ dạng và tính khí cô không thay đổi, ngay cả tính cách vẫn còncuồng dã như vậy.”
Lại nhìn nam tử tuyệt thế này, nội tâm bình tĩnh của Kiều Vô Song bỗng nhiên gợi lên một gợn sóng.
Xem ra hắn vẫn còn hoàn mỹ không tỳ vết như vậy, tra xét từ bên cạnh, mớiphát hiện da thịt của hắn mịn màng có thể nhìn thấy mạch máu nhỏ xíu.
Đường nét hoàn hảo, bảy phần đàn ông ba phần mềm mại đáng yêu, dưới mày kiếmrậm, một đôi mắt đen lóng lánh dường như có thể hấp thụ hồn phách vậy,khiếp người, dưới đỉnh của mũi ưng, kết hợp với môi mỏng, luôn luôn lộra nụ cười tự tin.
'Phù phù , phù phù . . .' Kiều Vô Song chỉcảm thấy tâm can từ trước đến nay không có cuồng khiêu, loại cảm giácnày khiến cô vô cùng xa lạ, cô cố nén nội tâm khó chịu, cắn răng lạnhlùng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/177114/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.