Nhóm lính đánh thuêcủa Trương Tử Thạc, sau khi lọt vào cuộc tập kích của quân đội TrácNhiên, liền nhanh chóng thay đổi một sào huyệt khác.
Cả nhóm lính đánh thuê tổn thương nguyên khí nặng nề, lúc này trên đường đi, đều đã uể oải.
Mãi đến buổi trưa, đội ngũ mới dừng lại nghỉ ngơi trong rừng cây rậm rạpmột lúc. Tất cả thành viên trong nhóm lính đánh thuê, nhao nhao tò mònhìn về phía nữ tử đang nhắm mắt nghỉ ngơi đằng kia, đồng phục của côquái dị, cùng với thái độ ung dung, càng làm cho bọn họ cảm thấy côkhông bình thường.
Trương Tử Thạc cầm ấm nước, đi tới bên cạnh Kiều Vô Song, nói: "Uống nước đi."
Đôi mắt Kiều Vô Song mở ra, ánh mắt lại thoáng qua một chút ánh sáng lạnh:"Đám huynh đệ kia của ngươi, nếu cứ ở đó nhìn ta chằm chằm như vậy, tanghĩ ta sẽ không nhịn được đâm mù đôi mắt của bọn họ."
Trương Tử Thạc theo ánh mắt của cô nhìn lại, quả nhiên, không ít các huynh đệ đều tò mò nhìn về phía Kiều Vô Song, hơn nữa khẽ xì xào bàn tán.
Trương Tử Thạc nở nụ cười, nói: “Cô lại đang nói đùa."
Kiều Vô Song cau mày lại, được rồi, cô đúng là cố ý nói ra lời nói ác độc này, đểi hù dọa những tiểu bằng hữu này một chút.
Trương Tử Thạc đưa một bao quần áo, nói: "Cầm lấy cái này đi."
Nhìn bao quần áo trên tay hắn, Kiều Vô Song đưa tay ra nhận, nói: "Ta không cần phải cải trang."
Trương Tử Thạc hơi kinh ngạc nói: "Làm sao cô biết bên trong là y phục?"
Kiều Vô Song
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/177110/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.