Trời ạ ——
Người kia, vậy mà lại bị con rắn khổng lồ nuốt một phát vào trong bụng!
Ai cũng biết, rắn ăn cái gì đều là nuốt một phát xuống, chỉ thấy sau khi con rắn kia nuốt người nọ vào trong bụng thì, thân mình con rắn kia có vẻ chắc thêm mấy phần. Con rắn khổng lồ phun nọc, liếm láp mồm giống như ăn vẫn chưa hài lòng, hai mắt xanh biết vẫn lóe ra ánh sáng lạng như băng.
“Mau bỏ vũ khí xuống, bằng không những con rắn này sẽ ăn thịt chúng ta.”
Chiến tranh còn chưa bắt đầu, binh lính đã bị cảnh tượng rắn ăn thịt người này dọa cho mất hồn, trong bọn họ có người hô to lên bỏ vũ khí xuống có thể bảo vệ được tính mạng.
Cùng lúc đó, chủ nhân bốn nước Đông Nam Tây Bắc, lại thờ ơ khoanh tay ngồi nhìn cảnh tượng hỗn loạn này.
“Hừ, những con rắn này, lại là Kiều Vô Song làm đi.”
Trác Nhiên bị đánh từ hai bên trái phải, cũng không chút vẻ hỗn loạn nào, dưới sự quản lý nghiêm khắc hung ác của hắn, đám binh lính của hắn mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng vì hắn có mặt ở đây, nên không ai dám khinh suất.
“Đại vương, có cần lấy đồ tốt chúng ta chuẩn bị ra không?”
Trác Nhiên cười lạnh nói: “Đương nhiên, bổn vương phân phó ngươi chuẩn bị mấy thứ này, đều là để lấy ra đối phó đám súc sinh này.”
Mặt trời chiều ngả về tây, bầu trời lại chìm vào trong bóng đêm tĩnh mịch, đêm tối mơ hồ, không một ngôi sao tô điểm.
Ở lúc mọi người vô cùng bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/1593488/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.