Bên trong gian phòng vẫn tối đen như trước, chỉ có không khí là khác biệt từ lúc hai người hôn mãnh liệt, trở nên càng mập mờ.
Khác với nụ hôn thâm tình triền miên lần trước, lần này, Hoàn Nhan Tuyệt Thế hôn cuồng liệt trong đó còn mang theo một loại hương vị trừng phạt, hắn hung hăng đè ở trên người của Kiều Vô Song, thưởng thức vẻ đẹp hoàn hảo của cô, lại không cho phép cô giãy giụa chút ít nào.
Con ngươi thông minh lanh lợi của Kiều Vô Song lóe ra khiếp sợ, cảm xúc thật khó tin, bất tri bất giác, trên dung nhan tuyệt mỹ của cô hiện lên hai đóa đỏ ửng.
"Ưhm..."
Kiều Vô Song hé miệng, vừa định mượn cơ hội này chửi ầm lên, sao biết Hoàn Nhan Tuyệt Thế bỗng nhiên lè lưỡi, còn muốn tìm lấy càng nhiều hương thơm của cô._Panh_Hoang_Diễn_Đàn_Lê_Quý_Đôn.
Hai má xinh đẹp của Kiều Vô Song bỗng nhiên đỏ bừng, mắt nàng trừng lớn, một đôi tay mãnh mẽ, rõ ràng hung hăng đánh vào trước ngực Hoàn Nhan Tuyệt Thế, lại giống như là đang gãi ngứa cho hắn, hắn không hề phản ứng, cũng có hứng thú với tình hình hiện tại.
Cô không cam lòng yếu thế lẩm bẩm nói: "Hoàn, Nhan, Tuyệt, Thế, anh, đồ, hỗn... Ưhm ưhm..." Kiều Vô Song liều mạng giãy giụa, bởi vì Hoàn Nhan Tuyệt Thế không thuận theo tư thế không chịu buông tha, khiến cô lúc nói chuyện hết sức khó khăn, làm cuối cùng một câu 'Hỗn đản' từ 'Đản' vẫn chưa nói xong, Hoàn Nhan Tuyệt Thế kia, đầu lưỡi linh hoạt vừa chuyển, lại bắt đầu dùng đầu lưỡi vừa liếm liếm môi cánh hoa, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-sung-chien-than-tieu-cuong-phi/1593454/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.