Ngày hôm sau, khi Thích Miên và Giang Hành Chu tới nơi, người trong tiểu đội đã tới thất thất bát bát.
Trừ bỏ Khỉ ốm, còn có hai người đàn ông tinh tráng đeo ba lô, hai thiếu niên mặt còn ngây ngô, cuối cùng là một người phụ nữ khá lớn tuổi. Nhìn thấy Giang Hành Chu nắm tay Thích Miên đi đến, biểu tình mỗi người đều khác nhau.
"Đây là cô vợ nhỏ của cậu sao?" Đứng ở giữa, người đàn ông mắt tam giác híp mắt lại, từ trên xuống dưới đánh giá Thích Miên một lần, "Thật xinh đẹp. Cũng là dị năng giả?"
Thích Miên bắt lấy cánh tay Giang Hành Chu, túng túng mà co rụt về phía sau Giang Hành Chu, Giang Hành Chu che cô lại, nguy hiểm mà nheo mắt lại.
Người đàn ông lập tức nhấc tay tỏ vẻ chính mình không có ác ý.
Người phụ nữ cười: "Đây là A Lương, cậu ta chỉ chọc cô gái nhỏ này thôi. Đây là lão Cách, đây là Mậu cổ tử. Còn tôi, gọi tôi là thím Cầm là được."
Thím Cầm nhất nhất giới thiệu qua, lão Cách đứng bên cạnh A Lương, là một người đàn ông mày rậm mắt lạnh, Mậu cổ tử là một trong hai thiếu niên, mười lăm tuổi, khuôn mặt thanh tú lại đoan chính, tròng mắt đen nhánh chuyển quanh.
Cổ tử là từ địa phương này, là xưng hô thân thiết với những cậu nhỏ.
Khỉ ốm tiếp một người cuối cùng cao như cây gậy trúc đi đến, nhìn thấy bọn họ đã thân thiện nói chuyện với nhau, đang chế nhạo Thích Miên nhát gan, hắn cười giải vây: "Đừng nhìn cô ấy nhát gan, dị năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/934164/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.