Dưới nắng sớm, một cô gái trẻ đầu đội một con gà đen từ từ đi tới.
1
Cô gái được một người cao dài dắt tay, người đó lưng thẳng tắp, ánh mắt lạnh lẽo nhưng khi nhìn thấy thân ảnh nhảy xuống từ tường thành kia lại nhiễm lên ánh sáng đầy tươi sống.
Thích Miên nhảy vào trong lòng ngực anh.
Đôi mắt Giang Hành Chu đầy ý cười, bị Thích Miên nhảy vào trong lòng ngực, anh đứng lại, dây leo che trời lấp đất từ phía sau vươn ra.
Thích Miên nhỏ giọng: "Sao hai người bây giờ mới đến."
Ý cười càng nhiều trong ánh mắt Giang Hành Chu, giọng anh khàn khàn: "Anh cũng nhớ em."
Thích Miên: "......"
Sắc mặt đỏ bừng, cô hỏi tại sao bây giờ mới đến, anh ấy lại trả lời cũng nhớ cô.
"Trên đường gặp mấy con dị chủng không có mắt nên đi đường vòng, trì hoãn một chút." Giang Hành Chu giải thích, ho khụ vài tiếng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc Thích Miên, "Làm cô gái của anh phải chờ lâu."
"......" Thích Miên vùi đầu trước ngực anh, "Không lâu."
Chờ anh bao lâu cũng không là lâu.
Nắng sớm mang đến ấm áp, hong ấm không khí rét lạnh chung quanh.
Đỉnh đầu Thích Miên cọ cọ hàm dưới Giang Hành Chu một hồi, mới lưu luyến không rời buông anh ra.
Không biết có phải do nắng sớm hay không, cô cảm thấy sắc mặt Giang Hành Chu tựa hồ càng tái nhợt, thần thái so với lúc trước ở đế đô lại tốt hơn rất nhiều.
Thích Miên hỏi: "Bên kia đều sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/2384851/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.