Bọn họ vừa nói, động tác trên tay vẫn không dừng, tiếp tục lục soát người Dụ Tây.
Dụ Tây đã sớm tỉnh lại, nhìn thấy mặt Thích Miên, hận không thể lại tiếp tục ngất đi, bị Thích Miên nhanh tay chóp chặt hàm, chế trụ yết hầu.
Tần Chiếu thấy thế, nóng lòng muốn thử: "Toàn thân hắn cơ bản đều đã lục soát hết, trừ bỏ......"
Tầm mắt Tần Chiếu hạ xuống, Dụ Tây cảm thấy gi.ữa h.ai ch.ân phát lạnh, kẹp chặt chân lại.
Giọng Tần Chiếu tràn ngập chờ mong: "Em không thể lục soát, để anh làm đi."
Dụ Tây: "!!!"
"Anh ngay cả chuyện tôi muốn tìm gì cũng không biết, chỉ muốn quậy phá thôi." Thích Miên vô tình vạch trần.
Tìm không được đồ mình muốn, Thích Miên không cấm lâm vào trầm ngâm.
Dụ Tây dưới tay Thích Miên run bần bật, thấy cô im lặng, không biết cô đang suy nghĩ gì, cho rằng mình sẽ được buông tha, kết quả đợi cả nửa ngày, Thích Miên lại ra vẻ muốn lục soát lần nữa. Hắn muốn rơi lệ: "Em gái, không, chị hai, đại ca, ngài rốt cuộc muốn tìm cái gì, tôi chỉ cho ngài, được chứ?"
Thích Miên buông hắn ra, đang muốn hỏi, bỗng nhiên nhớ tới mập mạp chết thảm, cẩn thận đặt câu hỏi: "Anh và mập mạp...... Là người cùng anh tới đây, là quan hệ gì? Các người có tiếp nhận đồ vật giống nhau hay không?"
"Người đã chết? Là, là..." Dụ Tây hít hà một hơi, vẻ mặt đưa đám: "Trước mạt thế anh ta là người đại diện của tôi, sau mạt thế......"
Hắn ngạnh ngạnh, túng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/2384844/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.