Trong đầu Thích Miên bỗng nhiên hiện lên câu nói kia của Giang Thừa —— "Vừa lúc bù lại khuyết điểm không thể nuôi vợ từ lúc còn nhỏ."
Thích Miên lại hỏi: "Vậy không sợ gien ô nhiễm là có ý gì?"
Nút trả lời: "Thế giới khác nhau sẽ không giống nhau, có thế giới có đồ vật dơ bẩn, đến thế giới đó sẽ bị ô nhiễm, giống như dị chủng."
"Bào tử dị chủng chính là gien bị ô nhiễm. Ba hư đều không sợ, hắn thật biế.n thái."
"Ý của em là...... Ông ấy sẽ không bị cảm nhiễm biến thành dị chủng? Vậy Chu ca thì sao?" Thích Miên đưa ra phỏng đoán, "Anh ấy di truyền năng lực tự lành của chú Giang, vậy loại năng lực này có thể cũng được di truyền hay sao?"
"Phải." Nút dùng sức gật đầu thật mạnh, "Cho nên anh cũng không sợ, trừ phi là một con thật to siêu siêu siêu siêu cấp cắn anh ấy một cái cũng không thay đổi, ngay cả thay đổi cũng sẽ giữ được ý thức, chị dâu, yên tâm."
Thích Miên bị biểu tình nghiêm túc của cô gái làm bật cười, trong lòng ấm lại.
Nút cũng nhìn ra cô lo lắng cho tình trạng của Giang Hành Chu nên mới cố ý an ủi như vậy.
Nói như thế, khó trách đời trước Chu ca cường đại như thế, một người cảm nhiễm vẫn giữ được ý thức nhân loại, rút ngắn quá trường học tập tiến hóa của dị chủng, lại có sức mạnh của dị chủng ——
Vậy, tiến thêm một bước, có thể phỏng đoán hay không, lúc trước cô và Chu ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/2384828/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.