Lưng Thích Miên chống trên vách tường lạnh băng, trước mặt là cơ thể nóng rực, hai chân cô mềm nhũn.
Không được, không thể thua, cô toàn thân bách chiến, sao có thể bị bại bởi một cái non!
Thích Miên đang muốn phản công, Giang Hành Chu bỗng nhiên đè người xuống, cái cổ nóng bỏng để bên gáy cô, cúi đầu khẽ cắn hàm dưới Thích Miên: "Miên Miên ngoan, khóc một tiếng cho Chu ca ca của em nghe đi?"
......
Thích Miên nhát gan, ngày hôm đó bỏ trốn tiếp tục ở cùng với mẹ Thích, Thích Quốc liên tục bị bắt ngủ một mình ở thư phòng.
Chớp mắt nửa tháng đi qua, luồng không khí lạnh nhất toàn mùa đông sắp đến.
Căn cứ Trường Nam đã sớm bắt đầu chuẩn bị, dị năng giả hệ thổ gia cố công sự, phòng ốc, dị năng giả hệ kim thông đạo máy sưởi, đối với người thường, dùng phương tiện hạ tầng cần rất ít tích phân.
Cả gia đình Thích Miên không thiếu dị năng giả, tường được che đầy dây gai, gia cố toàn biệt thự như một lâu đài, bất khả xâm phạm.
Dây leo lại không dừng lại, mọc dọc theo vách tường, đan xen vào nhau, tạo thành hai bức tường cách nhau khoảng 30cm, tường ngoài thậm chí còn tràn đầy một thảm hoa, nở điểm xuyết từng đóa hoa hồng nhạt.
Thích Văn Duệ và Thích Miên chống tay ngồi xem, cậu nhỏ giọng hỏi: "Anh rể chỉ có thể làm hoa màu hồng?"
Thích Miên cũng nhỏ giọng trả lời: "Không, nhưng anh ấy cảm thấy màu này là đẹp nhất."
Thích Văn Duệ líu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-man-cap-trong-sinh-thanh-quai-khoc-suot-muot/2384766/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.