Cả đêm hôm đó, Tư Tản Nguyệt đau đầu suy nghĩ đến nỗi không ngủ được. Tâm trạng rất không thoải mái. Cô thật sự rất muốn biết rốt cuộc mình có yêu Lãnh Ngạo không? Nhưng điều này... dù đã có vài phần xác thực, cô vẫn nên thật cẩn trọng suy nghĩ!
[...]
Sáng hôm sau
Tư Tản Nguyệt hấp ta hấp tấp chạy đến phòng Bạch Hổ, tay không ngừng gõ cửa.
"Bạch Hổ! Bạch Hổ!"
Mới sáng sớm, Bạch Hổ vì bị đánh thức nên tâm trạng hết sức không tốt.
"Rốt cuộc là ai mới chỉ giờ này đã tới làm phiền lão tử?"
"Ách! Sở tỷ?"
"Lãnh Ngạo... đi đâu rồi? Chị... tới tìm anh ấy nhưng không thấy đâu cả!" Tư Tản Nguyệt coi bộ gấp đến độ nói chuyện cũng run rẩy, hốc mắt cũng đỏ ửng lên một tầng.
"Lãnh Ngạo ấy à... Anh ấy tối qua trở lại Hắc Ưng rồi, hình như là có chuyện gì đó xảy ra!" Bạch Hổ ánh mắt linh hoạt nhìn về phía Tư Tản Nguyệt. Sở tỷ là đang lo lắng sao, hắn thật không hoa mắt chứ?
"Đi rồi sao? Anh ấy rời khỏi cũng không nói với chị một tiếng." Xen lẫn có chút thất vọng và mất mát, Tư Tản Nguyệt cũng chỉ đành thở dài quay lưng chuẩn bị rời khỏi.
"Anh ấy trước khi đi cũng nói với em nhớ nhắn lại với chị, có điều dù sao cũng mới sáng sớm..." Bạch Hổ có chút ngại ngùng gãi gãi đầu, nếu như cô không gọi, hắn bây giờ hẳn còn đang chìm trong mộng đẹp rồi.
"Sở tỷ, chị cũng đừng đau lòng. Tâm của anh ấy còn không phải vẫn luôn đặt trên người chị sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-mafia-ba-xa-mau-lai-day/1722827/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.