Dẫn theo bao lớn bao nhỏ đồ dùng trẻcon cùng sản phụ tiếp tế tiếp viện phẩm, Viên Diệp đã không đếm được làlần thứ mấy bị người châm chọc khiêu khích bắt đứng ngoài phòng bệnh.Tỉnh Vu Hi, Khúc Thiến, Vu Hàn, Lưu Dưcùng một người phụ nữ ngay cả tên cũng không biết, năm người gắn bó mộtmạch, giống như thế giới vững chắc nhất bành chướng, làm cho hắn ngay cả một chút cơ hội đều không có.Tuy rằng con ở trong phòng ấp, nhưnghắn xem tới được lại sờ không tới nha, hơn nữa trọng yếu nhất là, hắnmuốn gặp Vu Hiểu, nghĩ đến lại tức muốn chết.Đàn phụ nữ này rốt cuộc đang làm cáiquỷ gì, người bị hắn đối xử không tốt, người hắn cần xin lỗi cũng khôngphải các cô, các cô đến tột cùng ở trong này xem náo nhiệt gì, vì saonhất định phải phá hư nhân duyên hắn cùng Vu Hiểu chứ? Hắn nghĩ như thếnào cũng không ra.“ Cậu lại tới ?”
Thình lình xảy ra tiếng vang làm chohắn ngẩng đầu lên, chỉ thấy Tiêu Tư Lindsey cùng Khuê Thú Chi hai ngườicười mà như không cười nhìn hắn.Hai người bọn họ là lão công của KhúcThiến và Vu Hàn, mà bởi năm người phụ nữ kia ở giữa làm khó dễ banthưởng, hắn hiện tại cùng đám đàn ông ở tám lầu nhà trọ, quả thực đãthân thiết tới trình độ có thể hô huynh gọi đệ.“ Phải, tôi lại tới nữa.”
Viên Diệp nản lòng gật đầu.“ Cậu còn không hết hy vọng sao?”
“ Đổi lại là các anh, các anh sẽ chết tâm sao?”
hắn tức giận liếc mắt nhìn bọn họ một cái.
Biết rõ còn cố hỏi!“ Nhưng cậu như vậy cũng không phải là biện pháp tốt?”
Khuê Thú Chi nhìn hắn nói.“ Anh nghĩ rằng tôi như vậy là ai làmhại, còn không phải lão bà các anh.
Các anh làm ơn xuất ra một chút khíkhái đàn ông, quản lão bà các anh cho tốt, đừng để cho các cô ấy chơibời lêu lổng cứ việc người khác nhàn sự được không?”
“ Này tôi không có biện pháp.”
Khuê Thú Chi lắc đầu.“ Tôi cũng không có biện pháp.”
Tiêu Tư Lindsey cũng nói như vậy.“ Vì sao không có biện pháp?”
Viên Diệp cắn răng bật ra tiếng hỏi.“ Lão bà của tôi là cưới để thương,cưới để yêu, không phải cưới để quản.”
Khuê Thú Chi còn thật sự nói.Tiêu Tư Lindsey tắc lưỡi đứng ở một bên phụ trách gật đầu.“ Các anh…… Quên đi!
Những kẻ khác thường như các anh cũng không có nhân tính, tôi sớm nên biết.”
“ Nếu chúng tôi không có nhân tính, như thế nào lại đến nói cho cậu chuyện này đây?”
Khuê Thú Chi cười khẽ nói, “ Vu Hiểu ngày mai xuất viện.”
“ Cái gì? Ngày mai sẽ xuất viện?”
ViênDiệp kinh ngạc kêu to.
Này không phải, hắn về sau không chỉ không nhìnthấy lão bà, ngay cả con cũng không nhìn thấy sao?“ Làm chi kinh ngạc như vậy? Cậu chẳng lẽ không biết sinh mổ nhiều nhất nằm viện một tuần sao?”
“ Đúng vậy, nếu là sinh tự nhiên, đại khái ba ngày sẽ bị đuổi ra khỏi bệnh viện.”
Tiêu Tư Lindsey bổ sung nói.“ Làm chi kinh ngạc như vậy?”
Viên Diệp suy sụp nói, “ Ở trong bệnh viện còn không thấy được mặt Vu Hiểu, cácanh cho rằng trở lại tám lầu nhà trọ, lão bà đại nhân của các anh sẽchuẩn cho tôi bước vào nhà trọ một bước sao?”
Hắn cảm thấy chướng ngại vật trước mắt tựa hồ trở nên rất cao, quả thực sẽ chạm tới tận trời.
Ai!“ Cậu yên tâm, chúng tôi cũng khôngphải là cái loại người khác thường không có nhân tính, đã sớm thay cậunghĩ biện pháp.”
Khuê Thú Chi nâng tay vỗ vỗ vai hắn.Trên thực tế, bọn họ không thay ViênDiệp nghĩ biện pháp cũng không được.
Vì thay Vu Hiểu trừng phạt hắn, lão bà bọn họ thực hiện phương thức một tấc không rời canh giữ ở trong bệnh viện, ngay cả nhà cũng không trở về, kết quả đáng thương nhất là bọn họ chịu đủ tai bay vạ gió,lão công bọn họ phải cô chẩm nan miên (ngủ một mình).
Ai!“ Biện pháp gì?”
Viên Diệp lập tức tinh thần rung lên.“ Đưa lỗ tai lại đây.”
“ Vu Hi, em tha thứ Viên Diệp, đượckhông?”
trong phòng bệnh, Tỉnh Vu Hiểu rốt cuộc ngăn chặn không đượctương tư thành họa tra tấn, mở miệng thay Viên Diệp cầu tình.“ Không được.”
Tỉnh Vu Hi trảm đinh tiệt thiết (chém đinh chặt sắt) trả lời, “ Ai kêu hắn tư tưởng xấu xa như vậy, lại cho rằng hai chị emta cộng sự nhất phu.”
mỗi lần nghĩ đến chuyện này cô liền nổi trận lôiđình.“ Nhưng lão công em không phải nói, đó là hắn cố ý lừa anh ấy sao?”
“ Cho dù là bị người khác lừa cũng vậy, hắn không nên có cái loại suy nghĩ xấu xa này.”
Xem cô biểu tình hận nghiến răng nghiến lợi, Tỉnh Vu Hiểu liền nhịn không được cúi đầu, lấy vẻ mặt u buồn nhìn cô.“ Nhưng chị thật sự rất muốn thấy anh ấy, em cho anh ấy vào được không?”
cô nhỏ giọng cầu đạo.“ Chị!”
Tỉnh Vu Hi buồn bực kêu to, giống như muốn đánh thức cô.“ Chị biết chị vô dụng, anh ấy như vậynhưng một chút cũng không trách cứ, còn nhanh như vậy liền một lần nữatiếp nhận anh ấy.”
Tỉnh Vu Hiểu nhìn cô một cái, cúi đầu nói.“ Chị biết là tốt rồi.”
“ Nhưng nếu chị còn yêu anh ấy, mà anhấy cũng yêu chị, chị thật sự không biết vì sao chúng ta còn muốn vìchuyện quá khứ mà canh cánh trong lòng? Lui một bước trời cao biển rộng, này không phải tốt lắm sao?”
cô lại ngẩng đầu lên nhìn Tỉnh Vu Hi.“ Chị làm sao mà biết hắn yêu chị, hắn nói với chị sao? Chị cứ như vậy liền tin tưởng hắn?”
Tỉnh Vu Hiểu đối với cô lắc lắc đầu.
“ Chị nhìn ra được.”
“ Chị,chị có biết hay không những lời này từ trong miệng chị nói ra thực không có sức thuyết phục?”
“ Chị biết em nhất định muốn nói chị mơ hồ, phản ứng trì độn, căn bản phân biệt không rõ ràng cái gì mới là sựthật đúng hay không?”
“ Em cũng không nói như vậy.”
“ Nhưng em biết không?”
Tỉnh Vu Hiểukhông để ý cô, tiếp tục nói, “Viên Diệp khi chưa biết mình chính là baba của đứa nhỏ, chính miệng anh ấy nói anh ấy nguyện ý làm ba ba đứanhỏ, em có biết này đại biểu cái gì không?”
Tỉnh Vu Hi nhấp hé miệng, lộ ra biểu tình không có giá trị.“ Này đại biểu anh ấy thật sự yêu chị,cho dù chị hoài đứa nhỏ người khác, anh ấy cũng nguyện ý tiếp nhận chịcùng đứa nhỏ.”
Tỉnh Vu Hiểu càng nói càng cảm động, hốc mắt đều đỏ lên.“ Vì sao chị không nghĩ đến chuyện, hắn hoài nghi chị hoài đứa nhỏ người khác? Có loại ý niệm này trong đầucũng rất đáng giận, chị có biết hay không?”
“ Nhưng lúc trước hai người bọn chị căn bản là không hứa chung thân, hơn nữa tách ra lâu như vậy, cũng khôngthể trách anh ấy nghĩ như vậy.”
cô luận sự.“ Chị, em làm như vậy là giúp chị trút giận thôi, chị làm chi vẫn nói giúp hắn nha?”
Tỉnh Vu Hi có chút tức giận.“ Nhưng chị đối với anh ấy không có oán giận nha.”
“ Chị……”
Tỉnh Vu Hi trừng mắt nhìn cô, nhất thời bị tức nói không ra lời.“ Được rồi, Vu Hi, em cho anh ấy vàođược không? Ngày mai chị sẽ xuất viện, ít nhất cũng muốn cho anh ấy biết tin này đi?”
cô thỉnh cầu nhìn em gái.Vừa mới nói xong, trên cửa phòng bệnh đột nhiên truyền đến vài tiếng gõ cửa, cửa phòng bị đẩy ra, Quan Hàm Tư từ ngoài đi vào.“ Làm sao vậy?”
hắn chú ý tới lão bà sắc mặt không tốt lắm.“ Quan Hàm Tư, Viên Diệp ở bên ngoài, cậu gọi anh ấy vào được không?”
Tỉnh Vu Hiểu đối hắn nói.Tuy rằng đã một tuần, mọi người đềuliều mình ngăn cản không cho Viên Diệp vào thăm cô, nhưng theo biểu tình trên mặt mọi người cùng lời nói, cô biết hắn trừ bỏ trở về tắm rửa mộtcái nghỉ ngơi một chút ra, phần lớn thời gian đều là đợi ở ngoài cửaphòng bệnh.“ Anh ta không ở bên ngoài.”
Quan Hàm Tư đi đến bên người Tỉnh Vu Hi.“ Cậu không cần bởi vì sợ Vu Hi tức giận mà lừa gạt tôi, tôi biết anh ấy ở bên ngoài.”
“ Anh ta không ở, từ giữa trưa tới giờ tôi không nhìn thấy anh ta.”
Quan Hàm Tư còn thật sự nói.“ Tôi không tin.”
“ Không tin chị có thể chính mình rabên ngoài nhìn xem.”
hắn bất đắc dĩ nhún vai, sau đó đem lực chú ý phóng tới trên người lão bà, “ Làm sao vậy? Ai chọc giận em tức giận?”
hắnquan tâm hỏi.Tỉnh Vu Hi không có trả lời hắn, chỉtrầm mặc nhìn Tỉnh Vu Hiểu từ trên giường bệnh đứng lên, xuống giườngmang dép đi ra ngoài cửa.“ Tên kia rốt cuộc đã chạy đi đâu?Chẳng lẽ hắn cứ như vậy trật tự rút lui,quyết định buông tha cho chị ?”
Tỉnh Vu Hi vừa tức giận vừa lo lo nhìn hướng cửa phòng thấp giọng nói.“ Ngô, hẳn là không thể nào.”
Quan Hàm Tư có chút chột dạ trả lời.“ Nếu không như thế, kia hắn chạy đinơi đâu? Mỗi ngày qua, hắn ngày nào cũng đợi cho thời gian bệnh việntiếp khách chấm dứt mới rời đi, rất giống như ruồi bọ đuổi thế nào cũngkhông đi.
Nhưng hôm nay trừ bỏ buổi sáng ở ngoài, còn lại ngay cả bóngdáng cũng chưa nhìn đến.
Hắn rốt cuộc đang làm cái quỷ gì? Còn muốn cưới chị không?”
“ Có lẽ hắn hiện tại đang suy nghĩ biện pháp đột phá cửa ải khó khăn.”
“ Cái gì mà cửa ải khó khăn?”
Tỉnh Vu Hi ngẩng đầu nhìn Quan Hàm Tư.Quan Hàm Tư vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn cô, trên mặt tựa hồ viết em hẳn là biết anh đang nói cái gì.Tỉnh Vu Hi mím mím môi, biểu tình hắn xứng đáng bị như thế.Quan Hàm Tư không còn lời nào để nói,chỉ có thể ở trong lòng không ngừng cảnh báo cho chính mình, về sau mặckệ phát sinh chuyện gì, trăm ngàn nhớ rõ không thể đắc tội nương tử này.“ Anh ấy thật sự không ở.”
Tỉnh Vu Hiểu vẻ mặt thất vọng từ ngoài cửa phòng đi vào.Mặc dù có chút tức giận Tỉnh Vu Hiểukhông nguyên tắc, dễ dàng như vậy liền tha thứ cho người đàn ông từnglàm mình thương tâm muốn chết, nhưng thấy bộ dáng thất vọng của chị,Tỉnh Vu Hi vẫn là cảm thấy không đành lòng.“ Liên tục một tuần ở bên ngoài ôm câyđợi thỏ cũng đủ khiến hắn mệt chết rồi, em nghĩ hắn đại khái cảm thấymệt mỏi, buổi sáng sau khi tới đây đợi, liền trở về ngủ một giấc lấy sức chiến đấu tiếp đi?”
Tỉnh Vu Hi trào phúng mở miệng nói.“ Phải không?”
Tỉnh Vu Hiểu nhìn vềphía Quan Hàm Tư, hy vọng có thể được càng nhiều sự đồng ý, đồng ý ViênDiệp sẽ không bởi vì hiểu lầm cô không muốn tiếp nhận lại hắn mà rời đi.Quan Hàm Tư nhún vai, giây tiếp theo bụng lại ăn một cái cùi chỏ.Tỉnh Vu Hi lấy khủyu tay hung hăng đụng hắn một chút.“ Phải, đương nhiên là vậy.”
Quan Hàm Tư lập tức biết nghe lời phải gật đầu nói.“ Chị, chị đừng quên, hắn hiện tại đã biết tiểu uy là con hắn, chị cho là hắn còn có thể chạy trốn sao?”
Nghe cô nói như vậy, Tỉnh Vu Hiểu rốt cục yên lòng, bất quá có chuyện còn phải giải quyết một chút mới được.“ Vu Hi, em cũng không thể nể mặt mũichị cùng tiểu uy, bỏ đi thành kiến đối Viên Diệp, không cần chỉnh hắnnhư vậy sao?”
cô ánh mắt cầu xin nhìn Tỉnh Vu Hi.Tỉnh Vu Hi lắc lắc đầu.“ Vu Hi.”
Tỉnh Vu Hiểu lôi kéo ống tay áo của cô, cầu xin kêu lên.Tỉnh Vu Hi vẻ mặt bất đắc dĩ trừng mắtnhìn cô sau một lúc lâu, rốt cục dùng sức thở hắt ra, mới lấy ngữ khítâm không cam lòng tình không muốn nói: “ Được rồi.”
Tỉnh Vu Hiểu tươi cười rạng rỡ, lập tức đưa tay ôm lấy cô, cao hứng kêu to, “ Cám ơn em, Vu Hi, cám ơn em.”
Tỉnh Vu Hi nhịn không được nheo mắt, nhưng khóe miệng cũng không tự chủ nhếch lên.Bà chị này, rõ ràng là hơn cô một tuổiba tháng, nhưng lại mơ hồ tuân lệnh cô,cô không có biện pháp không quantâm tới chị gái mình được.Bất quá suy nghĩ một chút, đây là một lần cuối cùng cô quan tâm tới chị mình như thế đi? Về sau công tác này giao cho anh rể.Ai, nhớ tới đến thật đúng là có điểm tịch mịch nha!“ Thật sự là tức chết em, nếu hắn dámxuất hiện nữa, em thế nào cũng phải lấy gậy đem ra hảo hảo tiếp đón hắn, thẳng đến khi hắn không dám xuất hiện nữa mới thôi.
Đáng giận!”
Ngồi một gian cà phê bên cạnh tám lầunhà trọ, Tỉnh Vu Hi tức giận không thể không nắm chặt tay, nghiến răngnghiến lợi, đối với đám người Khúc Thiến đang ngồi biểu đạt tâm tìnhphẫn giận của cô giờ phút này.Cô thật sự sắp bị Viên Diệp tên hỗnđản đó làm tức chết rồi, bởi vì hắn sau khi biến mất ở bệnh viện, liêntục ba ngày không thấy bóng dáng.Hắn rốt cuộc đang làm cái quỷ gì? Chẳng lẽ nói đơn giản là cô ngăn cản hắn cùng chị trong vài ngày đó, hắn liền chịu không nổi suy sụp mà quyết định buông tha cho chị cô?Nếu hắn thực dám nói như vậy, cô tuyệt đối sẽ đặc biệt đáp máy bay đến Mỹ, thế nào cũng phải đánh cho hắn răng rơi đầy đất!“ Vu Hiểu đâu?”
Khúc Thiến hỏi.“ Bị tiểu uy quấy cả đêm cũng chưa ngủ, cho nên hiện tại đang ngủ bù.”
“ Cô ấy đối chuyện Viên Diệp vẫn không xuất hiện có phản ứng gì?”
“ Còn có thể có phản ứng gì, các chịhẳn là đều thấy qua bộ dáng chị ấy hồng hốc mắt vụng trộm lau lệ đi?Trước mặt người khác miễn cưỡng cười vui, sau lưng lấy lệ rửa mặt, đấylà phản ứng của chị ấy.”
Tỉnh Vu Hi vừa đau lòng lại bất đắc dĩ nói.Mọi người một trận trầm mặc.“ Nói thật, chị cuối cùng cảm thấy cáitên Viên Diệp kia, hẳn là sẽ không vì một chút như vậy suy sụp liền rútlui có trật tự đi.
Mọi người chẳng lẽ không cảm thấy sao?”
Lâm TuyếtNhan nghĩ như thế nào cũng không ra.Khúc Thiến, Vu Hàn cùng Lưu Dư ba người biểu tình nhất thời đều trở nên có điểm chột dạ.“ Chị, các chị chẳng lẽ biết chuyện gì?”
Tỉnh Vu Hi theo sắc mặt các cô phát giác việc có kỳ quái.“ Này……”
Khúc Thiến do dự không biết có nên nói hay không, cô nhìn hướng Vu Hàn.“ Chị nói, vì chuyện này, mấy ngày naychị nghẹn đến muốn nổi điên.”
Lưu Dư chịu không nổi kêu lên, “ Viên Diệp hắn về Mỹ…… Hắn đã trở lại!”
cô phút chốc trừng mắt nhìn bên ngoài cửasổ sửa miệng kêu to.Nghe thấy lời của cô, mọi người ở đâylập tức quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, quả nhiên thấy Viên Diệp điqua trước cửa tiệm cà phê.“Tên hỗn đản kia!”
Tỉnh Vu Hi lấy tốcđộ sét đánh không kịp bưng tai đứng dậy hướng ngoài cửa phóng đi, lấy bộ dáng một phụ nữ mang thai sáu tháng mà nói, động tác của cô mau lẹ đếnmức làm cho người ta líu lưỡi.“ Vu Hi, em chờ một chút.”
Khúc Thiến ngây ngốc sửng sốt một chút, vội vàng đứng dậy kêu lên.Đoàn người cũng không hẹn mà cùng đuổi theo.“ Tên hỗn đản này, anh đứng lại chotôi!”
Tỉnh Vu Hi chạy ra khỏi tiệm cà phê, đối với Viên Diệp cách đókhông xa lớn giọng rống hận, làm cho Khúc Thiến đuổi theo sau cô muốnngăn cản cũng không kịp.Nghe thấy thanh âm, Viên Diệp hoài nghi dừng lại cước bộ, quay đầu.“ Tên hỗn đản này còn quay lại nơi này làm cái gì?”
Tỉnh Vu Hi nổi giận đùng đùng hướng hắn đi tới.“ Vu Hi, em trước tỉnh táo lại, đừngnhư vậy, sự tình không phải em tưởng như vậy.”
Khúc Thiến thử muốn ngăntrụ cô, lại sợ thương tổn đến đứa nhỏ trong bụng cô mà không dám dùngsức.“ Không phải như vậy là như thế nào?Hắn rõ ràng chính là kẻ không phụ trách nhiệm hỗn đản vương bát đản,cùng người ta trên giường đem bụng người ta làm lớn liền …”
Sợ cô càng nói càng không khống chếđược, Vu Hàn vội vàng nhảy ra che ở trước mặt cô, đối mặt lão phụ nhânđứng ở bên cạnh Viên Diệp ngạc nhiên nhìn thấy hết thảy mọi chuyện, thân thiết gật đầu nói: “ Ngượng ngùng, xin hỏi bà là mẫu thân Viên Diệpsao?”
Nghe thấy lời của cô, Tỉnh Vu Hi đột nhiên im miệng, lúc này cô mới chú ý tới bên người Viên Diệp còn đứng vài người.Lão phụ nhân do dự gật đầu.“ Chào bà, chúng tôi đều là bằng hữu Viên Diệp, thật cao hứng nhìn thấy bà.”
Lão phụ nhân lại nhẹ chút gật đầu, trên mặt biểu tình vẫn mang theo một chút nghi hoặc.“ Mẹ, bọn họ chính là các bằng hữu ở tám lầu nhà trọ mà con nói.”
Viên Diệp hướng mẫu thân giới thiệu.Vu Hàn hi hi cười.
“ Tôi nghĩ mọi người đặc biệt từ nước Mỹ đáp máy bay mười mấy giờ lại đây, hiện tại nhấtđịnh mệt chết đi rồi? Chúng tôi đã thay mọi người chuẩn bị nơi nghỉngơi, tuy rằng địa phương có điểm nhỏ hẹp, nhưng là…”
“ Tôi không phiền lụy.”
lão phụ nhânđột nhiên mở miệng, “ Tiểu thư, tôi cũng không thể trước tiên gặp tôn tử cùng con dâu của tôi sao?”
bà lấy vẻ mặt nóng vội cùng biểu tình chờmong hỏi.Vu Hàn quay đầu nhìn về phía Tỉnh Vu Hi, đem vấn đề này tặng cho cô trả lời.Tỉnh Vu Hi thiếu chút nữa hướng ViênDiệp mắng ra hai chữ ‘ti bỉ’ này, hắn thế nhưng lại mời thân nhân ở tậnMỹ tới trợ trận, thực không đoán được!Bất quá này cũng nói rằng, hắn là thật sự có tâm sẽ phụ trách chị gái cô,không phải sao? Vậy tạm thời phóng hắn một con ngựa đi.“ Đương nhiên có thể, để cháu đưa bácđi.”
cô nhẹ nhàng đẩy Khúc Thiến đang lôi kéo tay mình ra, mỉm cười đốivới lão phụ nhân gật gật đầu.Mọi người nhất thời đều thở dài nhẹ nhõm một hơi, lộ ra vừa lòng tươi cười.Trong đó người cười đến vui vẻ nhấtđương nhiên là Viên Diệp, bởi vì hắn rốt cục có thể nhìn thấy Vu Hiểu,có thể tự tay ôm con một cái, này thật sự là quá tốt.
Cảm tạ ông trời.Không, hắn nên hẳn là cảm tạ Khuê ThúChi anh em bọn họ đi, bởi vì nếu không có bọn họ cung cấp diệu kế, hắncó dùng hết khả năng vẫn hết đường xoay xở, vô kế khả thi.Hắn thật sự là rất cảm tạ bọn họ, lần khác nhất định phải thỉnh bọn họ ăn cơm.Vô cùng náo nhiệt cử hành đại hội hoàntoàn nhận thức mọi người, đem con giao cho mẫu thân xung phong nhận việc chiếu cố,đưa tới lầu ba, Viên Diệp rốt cục có thể cùng lão bà sắp cướimột chỗ.Chính là chia lìa suốt thời gian chín tháng, hai người lại lần nữa một mình ở chung, lại có vẻ có chút câu nệ cùng xấu hổ.“ Miệng vết thương của em còn đau không?”
Viên Diệp dẫn đầu mở miệng đánh vỡ trầm mặc.“ Cái gì miệng vết thương?”
Tỉnh Vu Hiểu sửng sốt , vẻ mặt mờ mịt hỏi.“ Miệng vết thương mổ bụng, chị anh nói rất đau.”
hắn lấy tay chỉ chỉ bụng của cô.“ Nha, lúc trước rất đau, nhưng hiện tại sẽ không.”
cô bừng tỉnh đại ngộ gật đầu lại lắc đầu.“ Có thể xem sao?”
“ Nhìn cái gì?”
cô lại sửng sốt sửng sốt.“ Miệng vết thương của em.”
“ Không được!”
cô đột nhiên trợn to hai mắt, không có chút do dự cự tuyệt.“ Vì sao không được?”
không nghĩ tới cô lại cự tuyệt, Viên Diệp có chút tức giận.“Bụng của em hiện tại thực xấu, khôngthể cho anh xem.”
cô dùng sức lắc đầu, “ Anh xem nhất định sẽ cảm thấythực ghê tởm, thậm chí còn khả năng phát buồn nôn .”
“ Sẽ không.”
có xấu nữa cũng là một bộ phận của cô, hắn có tự tin chính mình tuyệt đối sẽ không ghét bỏ cô.“ Như thế nào sẽ không, em chính mình nhìn còn có loại cảm giác này.”
cô một bộ biểu tình anh nhất định phải tin tưởng em.“ Cho anh xem.”
hắn kiên định nói, không chút do dự tiến gần.“ Không cần.”
Tỉnh Vu Hiểu đột nhiên nhảy xuống giường, cùng hắn cách một cái giường, chính là không cho hắn tới gần bụng mình.“ Tỉnh Vu Hiểu!”
Viên Diệp nhịn không được cắn răng kêu lên.“ Anh vì sao nhất định phải xem bụngem, mặt của em khó coi sao? Anh xem mặt của em tốt lắm, bằng không xemtay cũng được, có rất nhiều người ta nói tay của em bộ dạng rất được,anh xem.”
cô nói xong đem hai tay chìa cho hắn xem.Viên Diệp nén giận.
“Anh muốn nhìn bụng em.”
hắn kiên trì nói.“ Anh rốt cuộc muốn làm sao?”
cô cũngcó chút phát hỏa.
Cô đã nói cho hắn biết hiện tại bụng thực xấu, hắn làm chi còn cứng rắn muốn xem, cô làm như vậy có phải là muốn dọa hắn đâu,hắn chẳng lẽ không biết sao?Viên Diệp dùng sức hít một hơi, sau đónhìn cô thật sâu trong chốc lát, bỗng nhiên sửa lại ngữ khí thâm tình mà thật lòng nói với cô.“ Anh chỉ là muốn nhìn nơi nuôi dưỡngcon chúng ta.
Chín tháng qua, anh không ở bên cạnh em chiếu cố em, bỏqua giai đoạn em mang thai, anh cảm thấy thực có lỗi.
Từ giờ trở đi, anh không muốn bỏ qua một việc gì có liên quan tới em hoặc con chúng ta, dù là một chuyện nhỏ bé không đáng để xem cũng vậy.
Cho nên, cho anh xembụng của em được không? Nó có xấu cũng là nơi nuôi dưỡng con chúng ta,cũng là một bộ phận của em, không phải sao?”
Nhìn hắn vẻ mặt thâm tình mà thànhkhẩn, Tỉnh Vu Hiểu không tự chủ được gật đầu, sau đó ngồi trên giường,vẻ mặt không yên,mở vạt áo, ngượng ngùng lộ cái bụng có thai văn (vết sẹo có do sinh mổ) ra cho hắn xem.“ Thực đáng sợ đúng hay không?”
“ Không.”
hắn lắc đầu, chậm rãi ở bêngiường ngồi xuống, cũng nhìn kỹ bụng cô trong chốc lát, bỗng nhiên cúiđầu hôn lên bụng cô một cái.Không nghĩ tới hắn lại làm như vậy,Tỉnh Vu Hiểu cả người chấn động, kế tiếp lại nhanh chóng đỏ hốc mắt,nước mắt tí tách rớt xuống dưới.Viên Diệp không nghĩ hành động của mình lại khiến cô khóc, hắn đứng dậy ngồi ở bên người cô, đem cô ôm tronglòng, nhìn cô không biết làm sao.“ Thực xin lỗi, thực xin lỗi.
Anh yêu em, Vu Hiểu, em…… Đừng khóc được không?”
Cô đối với hắn gật đầu, nhưng nước mắt lại vẫn không thể ngăn lại,rơi xuống không ngừng.Viên Diệp vô kế khả thi, đành phải cúi đầu hôn cô.Chín tháng chia lìa tính cái gì? Một câu thông báo thâm tình cùng một cái hôn môi thâm tình liền có thể kéo gần khoảng cách.Tám lầu nhà trọ quả nhiên không hổ danh nhà trọ hạnh phúc.『 Toàn thư đến vậy chấm dứt』