Vừa đi ra khỏi WC liền thấy hắn đứng ởcạnh cửa WC dựa vào vách tường, Tỉnh Vu Hiểu khinh ngạc sửng sốt, nhưngvẫn lễ phép đến trước mặt hắn, thật thành ý đối với hắn gật đầu nói cảmơn.“ Cám ơn WC của anh, tôi đi đây, hẹngặp lại.”
cô lui lại hai bước mới xoay người, vừa xoay người chợt nghethấy tiếng hắn lạnh như băng.“ Đứng lại!”
Cô rụt cổ, thật cẩn thận quay đầu nhìn hắn.
“ Xin hỏi có việc sao?”
“ Cô lần trước nói với tôi cô ở lầutám, vì sao không trở về chính nhà cô đi WC, ngược lại chạy đến chỗ tôimượn?”
hắn nhìn chằm chằm cô hỏi.“ Bởi vì tôi bây giờ còn không thể về nhà.”
cô vẻ mặt bất đắc dĩ.“ Vì sao không thể về nhà?”
hắn truy vấn.“ Bởi vì tôi……”
cô theo phản ứng bảnnăng mở miệng định trả lời hắn, trong một giây lại bối rối, “ Tôi khôngthể nói.”
thanh âm hàm hồ theo kẽ môi cô phát ra.“Vì sao không thể nói?”
ánh mắt hắn trong nháy mắt trở nên càng thêm lợi hại.“ Bởi vì tôi đáp ứng Quan Hàm Tư không thể nói cho bất luận kẻ nào, cho nên không thể nói.”
“ Quan Hàm Tư?”
Viên Diệp nheo lại haimắt, cả người lập tức tiến vào trạng thái cảnh giới, “ Hắn là ai vậy?bạn trai của cô ?”
hắn cố ý lấy ngữ khí lơ lỏng bình thường hỏi, khôngcho cảm xúc chân chính hiện ra ngoài.
(~Tần Nhi:mùi gì chua quá ta?~~Diệp ca *trừng mắt*~~Tần Nhi *đập tay* ta biết,dấm a*chạy mất dép*)Tỉnh Vu Hiểu nghe vậy trừng lớn hai mắt, mãnh liệt lắc đầu.
“Không phải, đương nhiên không phải!”
cô kích động phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-lau-ba/20993/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.