Ăn được một nửa, mới đột nhiên nhớ tới chính mình ra khỏi cửa khi nãy quá mứcvội vàng, ngay cả cửa cũng chưa khóa đã chạy đi.
Tỉnh Vu Hiểu không chút nghĩ ngợi liền lập tức đứng dậy trở lại lầu tám, lại vừa vặn nhận đượcđiện thoại Tỉnh Vu Hi gọi về nhà cầu cứu, nói Gia Quân cảm xúc không ổnđịnh, muốn Tỉnh Vu Hiểu trước giúp cô đi qua bồi Gia Quân, cô phải xongviệc mới có thể qua sau.Tỉnh Vu Hi ở trongđiện thoại ngữ khí nghe qua vô cùng lo buồn, làm cho Tỉnh Vu Hiểu tronglòng cũng lo lắng theo, cho nên vừa treo điện thoại, cô lập tức cầm lấytúi xách vội vàng đi ra cửa, hoàn toàn đã quên bàn nghĩa đại lợi mặt mới ăn được một nửa ở lầu ba, cùng với người đàn ông trong phòng bị cô làmtức giận đến nghiến răng nghiến lợi, chửi rủa liên tục.Tỉnh Vu Hi lo lắng quả nhiên không phải vô cớ, bởi vì khi cô tới chỗ Gia Quân ở, Gia Quân đãcắt cổ tay tự sát, may mắn Gia Quân đã quên khóa cửa, mới có thể làm cho Tỉnh Vu Hiểu đúng lúc phát hiện, hơn nữa đưa cô đến bệnh viện mới cứuđược mạng.Vì chuyện thình lìnhxảy ra ngoài ý muốn này, Tỉnh Vu Hiểu luôn luôn ở tại bệnh viện tới mười giờ tối mới về nhà, mà Tỉnh Vu Hi lại hoàn toàn không dám rời Gia Quânlúc này đang không ổn định, hơn nữa còn tính ở bên chăm sóc Gia Quân một thời gian, muốn Tỉnh Vu Hiểu cố gắng chiếu cố chính mình.Nhớ tới khi Vu Hi nóinhững lời này với cô, trên mặt vô cùng áy náy và lo lắng, Tỉnh Vu Hiểuliền nhịn không được thở dài một hơi.Tuy rằng cô luôn mơ mơ màng màng, trừ bỏ phiên dịch công tác, làm cái gì cũng đều vụng về lóng ngóng, chuyện ngoài ý muốn lại đặc biệt nhiều, nhưng cô tốt xấu gì cũng là một người trưởng thành hai mươi sáu tuổi rồi ? Vu Hi thật sự khôngnên quá mức lo lắng cho cô.Nhịn không được lại thở dài, cô lắc lắc đầu, đi vào trong phòng chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.Tuy nói rằng ba ngàynay cô đã ngủ quá nhiều, nhưng đến giờ đi ngủ nên đi ngủ, đây là phéptắc dưỡng sinh cơ bản , cô trước kia phiên dịch qua một quyển sách viếtnhư thế, không có gì là sai nên cô lấy nó làm tiêu chuẩn.Tắm xong,cả người thơm ngào ngạt, Tỉnh Vu Hiểu lập tức tức trèo trên giường ngủ, qua năm phútđồng hồ nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Nhưng mà cô mới ngủ một lát đã gặpác mộng, trong mộng cô thấy máu tươi đầy đất, máu tươi không ngừng trànvề hướng cô, mặc kệ cô lùi thế nào cũng đều trốn không thoát, mắt thấychính mình sẽ bị máu tươi đầm đìa bao phủ.Dọa!Cô đột nhiên mở hai mắt, bị cảm giác đáng sợ trong mộng cấp bách làm tỉnh lại, cảm giác ngực rầu rĩ, có chút khó chịu.Tục ngữ nói đúng, ngày có chút suy nghĩ, đêm có điều mộng, cô nhất định là bị chuyện Gia Quâncắt cổ tay tự sát làm cho sợ hãi.
Tuy rằng cô bề ngoài thoạt nhìn coinhư trầm ổn bình tĩnh, nhưng cô thủy chung quên không được cảnh tượngkhi thấy Gia Quân nằm ở giữa vũng máu nhìn thật ghê người, cô thật bịdọa phát sợ.Khẽ thở dài, cô bắtbuộc chính mình xóa đi hình ảnh không thoải mái trong đầu, xoay ngườiđổi tư thế, nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
Nhưng nửa giờ sau, cô lại một lần nữa bị ác mộng đáng sợ kéo dài làm bừng tỉnh.Tại sao có thể như vậy chứ? Lá gan của cô hẳn là không nhỏ như vậy đi? Chẳng lẽ đó là một điềm báo, Gia Quân còn có thể sẽ làm ra những việc ngu ngốc giống như cắt cổ tay tự sát, hơn nữa lần sau nếu còn làm,rất có khả năng sẽ chết ?Không không không, côkhông thể miên man suy nghĩ, Gia Quân nhất định có thể một lần nữa đứnglên, nhất định sẽ không có việc gì, ít nhất Vu Hi sẽ không để cô ấy tiếp tục làm chuyện điên rồ, cô phải tin tưởng Vu Hi.Phải, đúng vậy.Nhưng cô chỉ cần vừa vào giấc ngủ liền gặp ác mộng, vậy phải làm sao bây giờ mới tốt đây?Vu Hi lại không ở đây, nếu không Vu Hi ở đây có thể cùng cô ngủ, cô mỗi lần mặc kệ là ngủ quánhiều, áp lực quá lớn, hoặc là khi một người lạnh không ngủ được, chỉcần bên cạnh có một người ngủ cùng, vấn đề gì cũng đều có thể giải quyết dễ dàng, làm cho cô an ổn ngủ.Cô cũng không biết vìsao, đây có tính là một loại bệnh không? Từ nhỏ đến lớn cô đều là nhưvậy, chỉ cần cùng người khác ngủ, là có thể ngủ đặc biệt ngon.
Nhưnghiện tại trong phòng chỉ có một mình cô, cô đi đâu mà tìm một người khác đến để cho cô dựa đây? (hớ hớ,xuống lầu ba đi tỷ,đảm bảo ngủ ngon )Càng nghĩ càng cảm thấy rét lạnh, càng nghĩ càng cảm giác toàn thân lông tơ đứng thẳng, làm cho cô không tự giác run lên.Lạnh quá, như thế nào lại đột nhiên trở nên lạnh như thế ?Nghe nói thời điểmnhững thứ đó tiếp cận thân người, người ta sẽ đột nhiên cảm thấy rùngmình; nghe nói người tinh thần càng yếu ớt, khi càng cảm thấy sợ hãi,những thứ đó càng dễ dàng tiếp cận, càng thích cùng người ta chơi tròđùa dai.Tỉnh Vu Hiểu khiếp sợquay đầu nhìn xung quanh bốn phía tối om, tuy rằng cô cái gì cũng nhìnkhông thấy, nhưng lại cảm giác trong phòng giống như có cái gì đang nhìn cô.Cô kinh hãi tung chăn ngồi dậy, nhanh chóng đem đèn ở đầu giường bật lên,xong quay đầu kiểm tra bốn phía.Không có!
Trong phòngtrừ bỏ cô, không có đôi mắt thứ hai nào, nhưng cô toàn thân lông tơ đứng thẳng cũng không bởi vậy mà bình ổn, cả người thậm chí còn còn bắt đầutiếp tục rùng mình.Tại sao có thể như vậy chứ? Cô cũng không phải chưa từng ở nhà một mình, vì sao cảm giác đêmnay đặc biệt khủng bố, giống như trừ bỏ cô ra, còn có cái gì đó trongphòng này,như thế nào lại vậy.“ Khấu!”
Thình lình xảy ratiếng vang làm cho cô cả người đột nhiên kinh hoảng nhảy dựng lên, hốthoảng hướng cửa phòng xông ra ngoài, phóng thẳng tới trước cửa chính,tựa như phía sau thật sự có cái gì này nọ đang đuổi theo cô, tay chânluống cuống mở cửa ra, sau đó theo thang máy một đường vọt tới lầu ba,dán người trên cửa lầu ba, cô mãnh liệt ấn chuông cửa.
()Cô hoàn toàn không dám ngơi tay ngừng lại, giống như dừng lại sẽ bị mãnh quỷ đang đuổi sátphía sau bắt kịp,về phần vì sao cô không đến lầu bẩy hoặc lầu năm cầucứu, lại trực tiếp vọt tới lầu ba, nói thực ra chính cô cũng không biếtnguyên nhân.Sau lưng truyền đếnthanh âm mở khóa, cửa vừa mở ra, cô quay người liền vọt vào trong lòngViên Diệp, cả người run run không thôi.Không nghĩ tới nửa đêm ấn chuông cửa, đánh thức hắn khỏi giấc ngủ lại là cô, càng không nghĩtới cô đột nhiên nhào vào trong lòng hắn như vậy, Viên Diệp nhíu mày,nhưng sau một giây, cảm giác được người cô run run mà quên cả hoài nghi.“ Đã xảy ra chuyệngì?”
hắn nhanh chóng hỏi, cũng ngó đầu ra ngoài nhìn xung quanh mộtchút, bởi vì cô khiến hắn cảm giác như là có người đang đuổi theo cô.“ Có quỷ!”
Tỉnh Vu Hiểu gắt gao túm áo hắn, thanh âm run run nói.Quỷ? Viên Diệp cằmthiếu chút nữa rớt xuống đất, hắn cúi đầu xuống, hoài nghi trừng mắtnhìn cô, sau đó đẩy cô ra khỏi lòng mình.“ Cô không thể tìm được lý do nào cao minh hơn một chút để đến gần tôi sao?”
hắn nhịn không được châm chọc Vu Hiểu.Tỉnh Vu Hiểu dùng sứclắc đầu, “ Thật sự có quỷ.”
trên mặt cô đầy vẻ sợ hãi, nói xong còn rùng mình một cái, giống như cô tận mắt nhìn thấy thật.Sự sợ hãi của cô thoạt nhìn tuyệt nhiên không phải là giả, nhưng muốn hắn tin tưởng trên thếgiới này thật có quỷ? Viên Diệp nhịn không được trào phúng khóe môi khẽnhếch lên, đồng thời nhắc nhở chính mình, cô mỗi lần xuất hiện ở trướcmặt hắn phản ứng đều rất thật, chuyện này chỉ có thể nói diễn xuất củacô ta thật sự là rất cao minh.“ Cho nên lúc này cô lại muốn như thế nào?”
hắn trực tiếp hỏi.“ Cũng không thể cho tôi ở trong này một đêm?”
cô nhìn hắn cầu xin.“ Cô tiến dần từngbước, lý do thật đúng là càng lúc càng hay nha.”
chằm chằm nhìn cô, hắnkhông chút khách khí châm chọc khiêu khích.Tỉnh Vu Hiểu trừng mắt nhìn, cũng không hiểu hắn nói những lời này là ý tứ gì, nhưng so vớichuyện này, cô quan tâm đến việc hắn có nguyện ý thu lưu cô một đêm haykhông hơn.“ Tôi có thể ở trong này một buổi tối sao?”
cô lại hỏi.“ Nếu tôi nói có thể, kế tiếp có phải cô lại muốn hỏi, có thể ngủ cùng giường với tôi được không hay không?”
“ Anh như thế nào biết?”
Tỉnh Vu Hiểu hai mắt trợn tròn, kinh ngạc thốt lên.Viên Diệp nguyên bảnchính là muốn châm chọc cô, không nghĩ tới cô lại đánh xà tùy cônthượng*, tương kế tựu kế lại, hại hắn đương trường nói không ra lời.(* đánh xà tùy côn thượng: ngụ ý xem xét thời cơ,thuận theo tình thế mà làm để đạt được mục đích.)
“ Cô kia,cô rốt cuộccó xấu hổ hay không hả?”
hắn không khỏi tức giận rống to, “ Cô thườngthường làm như vậy sao,vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, tùy tiệnbò lên giường những người đàn ông xa lạ ?”
Tỉnh Vu Hiểu sửng sốtngây ngốc một chút, lập tức lắc đầu.
“ Tôi đều chỉ cùng người thân quenngủ, cũng không ngủ cùng người xa lạ.”
cô còn thật sự làm sáng tỏ.“ Vậy tôi và cô có quen biết sao?”
Viên Diệp nghiến răng nghiến lợi hỏi.Cô dùng sức gật đầu.
“ Chúng ta đã từng ngủ cùng nhau, anh buổi sáng còn mời tôi ăn nghĩa đại lợi mặt, nhớ rõ không?”
“ Tôi đây tên gọi là gì?”
“ Sao?”
cô ngây người ngẩn ngơ, đột nhiên đối hắn cười ngây ngô một chút, “ Anh tên là gì nha?”
“ Trước khi hỏi tên người khác, cô hẳn là nên tự giới thiệu mình ?”
“ A, tôi gọi là Tỉnh Vu Hiểu, giếng nước tỉnh, vì thế nên, tảng sáng hiểu (ai,đừng bắt ta dịch nghĩa,ta nửa chữ tiếng Trung cũng không biết nha) năm nay hai mươi sáu tuổi, chưa kết hôn, có một em gái, ba mẹ năm ngoái đã mất trong tai nạn xe cộ .
Công tác của tôi là phiên dịch giả sáchngoại văn, thu nhập tuy rằng không phải thực ổn định, nhưng cũng khôngđến nỗi đói chết.”
cô thao thao bất tuyệt nói, “ Tôi thích đọc sách,nghe nhạc, ghét nhất là làm việc nhà, bởi vì mỗi lần đều sẽ làm loạn cảlên, sau đó sẽ bị Vu Hi mắng đến thối đầu, Vu Hi là em gái của tôi.
Tuyrằng tôi là chị, nhưng những người biết hai chị em chúng tôi, đều cảmthấy Vu Hi có vẻ giống chị gái hơn, bởi vì Vu Hi không chỉ cao hơn tôi,thông minh xinh đẹp hơn tôi, hơn nữa mặc kệ sự tình thế nào cũng đềukhông làm khó được cô ấy, Vu Hi thật sự là lợi hại, lần khác tôi sẽ giới thiệu Vu Hi cho anh biết, anh nhất định sẽ thích cô ấy.”
“ Tôi vì sao lại thích cô ta?”
Viên Diệp hai tay ôm ngực nhìn cô.
Ý của cô sẽ không phải làmuốn hắn yêu ai yêu cả đường đi đấy chứ?“ Bởi vì Vu Hi cònchưa có bạn trai, mà tôi cảm thấy anh là người tốt, hai người hẳn sẽ làmột đôi rất tuyệt.”
Tỉnh Vu Hiểu mỉm cười nói.Viên Diệp nghẹn họng nhìn cô trân trối, cuộc đời hắn lần đầu tiên có loại cảm giác muốn bóp chết người.“ Không cần.”
hắn quảquyết cự tuyệt, sau đó xoay người đi về phòng.
Hắn sợ chính mình nếutiếp tục đứng ở trước mặt cô ta, hai tay sẽ thật sự không tự chủ đượcvươn ra mà bóp cổ cô.Vừa thấy hắn xoayngười vào nhà, Tỉnh Vu Hiểu lập tức tự động tự phát theo sau, còn khôngquên xoay người nhìn lại ngoài cửa, đem yêu ma quỷ quái theo sát phíasau cô toàn bộ ngăn cản ở ngoài cửa lớn tuy rằng cô có điểm hoài nghilàm như vậy rốt cuộc có hay không có tác dụng, nhưng mà có chút ít cònhơn không, không phải sao?Khóa kỹ cửa lại, cônhanh chóng chạy đến bên người Viên Diệp, một tấc cũng không rời theosát ở bên cạnh người hắn, cũng đối hắn cứng ngắc mỉm cười.Bởi vì cô vẫn cảm thấy có điểm sợ hãi.Viên Diệp hoàn toànkhông biết nên làm thế nào với cô gái mặt dày này bây giờ, hắn đối vớicô ta châm chọc khiêu khích, cô ta liền cùng hắn giả ngu; hắn trừng mắtnhìn cô ta, cô ta liền mỉm cười với hắn.
Cô cũng thật có năng lực nha,có thể làm hắn tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, chính mình lại hoàntoàn bất động thanh sắc, chỉ là điểm này, hắn không thể không bội phụccô.Quên đi, tùy tiện côta đi, dù sao hắn chỉ cần nhớ rõ chính mình tuyệt đối không thể thuậnlòng cô ta, cưới cô ta làm lão bà như ý cô, thế là đủ.
Về phần cô muốnngủ lại, hoặc là giả ngây giả dại tiếp tục diễn kịch, hắn đều vô điềukiện phụng bồi, dù sao hắn cũng không chịu thiệt, không phải sao?Nghĩ xong, hắn có chút đăm chiêu liếc nhìn cô một cái, sau đó xoay người đi vào phòng, tiếptục ngủ.
Mà cô quả nhiên da mặt dày, lá gan cũng đủ lớn, một đường đitheo hắn trở về phòng, sau đó trèo lên giường hắn, gắt gao ôm hắn ngủ.Hừ, nếu cô cũng không để ý, hắn làm chi còn muốn làm quân tử đối với cô ta phát hồ tình, chỉ hồ lễ (phát ra tình,dừng lại ở lễ,ý nói có tình cảm cũng không vượt quá lễ nghi)? Huống hồ đây cũng không phải lần đầu tiên, hơn nữa lúc này hắn cũng cóbảo hiểm tốt.
Mọi sự đã chuẩn bị, hắn nhìn không ra chính mình còn cócái lý do gì cự tuyệt ấm ngọc ôn hương tự động đưa lên miệng ?Cảm giác thân thể mềmmại của cô ở trên người hắn cọ xát, cảm giác chính mình hạ khố càng lúccàng cứng rắn khó nhịn, cảm giác hô hấp của cô một lần lại một lần ở bên gáy hắn mẫn cảm thoảng qua, cảm giác chính mình hô hấp càng lúc càngdồn dập trầm trọng……Viên Diệp rốt cục thởdài hàng phục dục vọng của chính mình, xoay người đem cô đặt ở dướithân, nhiệt tình hôn trụ cô, sau đó mang theo cô rơi vào bể tình.Vừatỉnh lại, mở mắt ra liền thấy một gương mặt đàn ông xuất hiện trước mắtcô, Tỉnh Vu Hiểu bị dọa đến nghẹn thở, nhưng giây tiếp theo cô lập tứcnhớ tới hết thảy mọi việc tối hôm qua, nhớ tới người đàn ông trước mắtnày là ai, cùng với chính mình đang ở nơi nào.Cô nhẹ thở một hơi, đồng thời thả lỏng thân thể cứng ngắc.
Cô nhìn gương mặt đang ngủ trước mắt, sau đó cúi đầu, thong thả xốc chăn bông trên người lên, nhìn chính mình thân thể trần trụi, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.Ông trời, tại sao có thể như vậy chứ?Cô mặt nhăn lại, lộ ra biểu tình không xong.Cô hoàn toàn khôngbiết chuyện này rốt cuộc là như thế nào phát sinh, cô rõ ràng chỉ lànghĩ đến mượn thân thể ấm áp mà dựa vào không phải sao?Như thế nào lại mơ hồ cùng người đàn ông này làm chuyện yêu chứ?Lần này chết thật sựlà thảm, lần đầu tiên cùng hắn phát sinh quan hệ, có lẽ còn có thể dùng“say rượu loạn tính”
để biện minh, nhưng mà tối hôm qua hết thảy mọichuyện nên giải thích như thế nào?Cô ảo não ôm lấy đầu, hối hận không kịp âm thầm rên rỉ.
Cô nhất định sẽ bị Vu Hi mắng chết, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?Tỉnh Vu Hiểu nghĩ đông nghĩ tây, suy nghĩ nửa ngày vẫn không thể nghĩ được một cái cớ gì hay, đối sách gì tốt.Tóm lại, vẫn là về nhà trước nói sau, nếu thật sự bị Vu Hi bắt kể lại chuyện tối hôm qua, côsẽ nói tối hôm qua mình ngủ ở nhà chị Trương , thảo luận công tác kếtiếp,thế là được.
Nếu nói dối bị Vu Hi vạch trần, vậy…… Vậy……Ai, tóm lại thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nhìn làm là được.Cô nhìn người bên cạnh vẫn ngủ sau, thật cẩn thận đem chăn bông xốc lên, sau đó hết sức nhẹnhàng lấy cánh tay hắn đang ôm bên hông mình xuống, nhẹ nhàng đứng dậyđem hai chân đặt xuống giường.Làm đến nơi đến chốnxong, cô đứng dậy, nhưng giây tiếp theo bên hông lại đột nhiên cảm nhậnđược một cỗ khí lực, giống như trời đất xoay chuyển, cô lại lần nữa nằmthẳng lại trên giường, trên người còn bị một người đè ép,chính là ngườimà cô vẫn nghĩ còn đang ngủ say, lầu ba tiên sinh.“ Cô lại muốn bổn cũ soạn lại?”
hắn mắt sáng như đuốc nhìn chằm chằm cô, tiếng nói do vừa tỉnh ngủ mà có vẻ hết sức trầm thấp.“ Thực xin lỗi, tôilàm động đến anh sao?”
Tỉnh Vu Hiểu trước giải thích, sau đó mới nháyhai mắt vô tội hỏi: “ Cái gì bổn cũ soạn lại?”
“ Cô lại muốn không từ mà biệt sao?”
hắn đổi loại phương thức nói.“ Không từ mà biệt?”
Tỉnh Vu Hiểu trừng mắt nhìn, bỗng dưng nhớ tới chuyện buổi sáng hôm qua.“ Thực xin lỗi, thựcxin lỗi!”
cô vội vàng hướng hắn giải thích, nói: “ Ngày hôm qua tôikhông phải cố ý đi không cáo biệt, tôi vốn là muốn lên lầu khóa cửa, aibiết Vu Hi ,chính là em gái của tôi, cô ấy đột nhiên gọi điện thoại trởvề nhờ tôi đi bồi Gia Quân, Gia Quân là bằng hữu tốt nhất của Vu Hi, gần đây bởi vì thất tình, cảm xúc không ổn định, cho nên Vu Hi vẫn thực lolắng cho cô ấy, ngày hôm qua cô ấy quả nhiên …”
“ Đủ.”
Viên Diệp không kiên nhẫn ngắt lời cô, “ Cô vừa mới nói cô lên lầu đi khóa cửa? Chẳnglẽ cô cũng ở tại tám lầu nhà trọ này?”
hắn hoài nghi nhìn cô.“ Đúng rồi, tôi ở tại lầu tám.”
Hắn nhìn cô không chớp mắt, tựa hồ muốn từ trên mặt cô nhìn ra dấu hiệu nói dối.
Nếu cô tathật sự ở tại lầu tám, không có đạo lý nào hắn ôm cây đợi thỏ một thờigian dài như vậy cũng không thấy cô xuất hiện.Công tác của tôi là phiên dịch giả sách ngoại văn……Những lời cô nói tốihôm qua đột nhiên ghé vào lỗ tai hắn vang lên, làm cho hắn trong nháymắt bừng tỉnh đại ngộ thông suốt hết thảy.Nguyên lai công táccủa cô không cần ra khỏi cửa, mà cuộc sống hằng ngày cần gì lại có mộtngười em gái có thể hỗ trợ thu xếp, căn bản là không cần cô ta động chân động tay.
Nếu thật sự là như vậy, vậy có thể giải thích hết thảy.“ Một tháng qua, cô đều nhốt mình trong nhà công tác?”
vì chứng thật suy đoán của mình, hắn mở miệng hỏi.“ Anh làm sao mà biết?”
Tỉnh Vu Hiểu hai mắt trợn lên, lộ ra biểu tình không thể tin được.Phản ứng của cô chứngminh điều hắn vừa phỏng đoán, nhưng này cũng không thể đại biểu cái gì,nhất là hắn căn bản là còn không có kiểm chứng lời nói của cô có phải là thật hay không.Hắn có chút đăm chiêu nhìn cô trong chốc lát, đột nhiên xoay người rời khỏi cô, đứng dậy xuống giường.“ Cô có thể đi rồi.”
hắn ngữ khí rất lạnh mạc.“ Úc.”
Mặc dù có điểmtheo không kịp tốc độ thay đổi bất thường của hắn, nhưng Tỉnh Vu Hiểuvẫn như cũ từ trên giường đứng lên, nhanh chóng mặc quần áo vào.Khi cô mặc quần áo,hắn đã mở cửa,đi ra khỏi phòng, mà cô mặc quần áo xong, cũng ra khỏi phòng.Vừa bước ra khỏi phòng, cô đã ngửi thấy từng trận mùi cà phê,khiêu khích cái mũi của mình.Cô đi vào phòng khách, thấy hắn đang ở trong quầy bar pha cà phê, nhìn thấy cà phê làm cho côkhông khỏi ứa nước bọt, nhưng cô cũng không quên mình phải mau chóng vềnhà.“ Tôi đi đây.”
Đèxuống ý muốn lưu lại uống cà phê, Tỉnh Vu Hiểu mở miệng nói với hắn,thấy hắn không hề phản ứng, vì thế lại bồi thêm một câu, “ Tối hôm quacám ơn anh.”
Cô thêm vào câu nóikia làm cho Viên Diệp nhịn không được ngẩng đầu lên liếc nhìn cô mộtcái, mà cô nhìn thấy hắn ngẩng đầu nhìn mình, lập tức mỉm cười đối hắnvẫy tay, sau đó mới xoay người rời đi.Viên Diệp phát hiệnchính mình đã sắp quen với những phản ứng khiến người ta không ngờ tớicủa cô,nhưng hắn vẫn nhịn không được hoài nghi, cô gái này rốt cuộc làgiả ngây giả dại, hay là đầu thật sự có vấn đềCô ta bị hắn chiếm tiện nghi, thế nhưng còn hướng hắn nói lời cảm tạ?Cô ta thật sự là điên rồi.………………Vì chiếu cố bạn tốtGia Quân, sau khi Gia Quân một lần nữa trở lại bên bạn trai của mình,Tỉnh Vu Hi rốt cục vì mỏi mệt cùng suy nghĩ nhiều, thể lực chống đỡ hếtnổi ,bệnh nặng một hồi, làm cho Tỉnh Vu Hiểu nhất thời lâm vào một mảnhbối rối, thiếu chút nữa làm cho cô phải tự sát.Kỳ thật khi sinh bệnhVu Hi tuyệt không khó chăm sóc, vấn đề ở chỗ cô làm cái gì cũng đều lóng ngóng vụng về, dường như trời sinh ngu ngốc, cho nên ai, không nói cũng biết.May mắn chị Khúc Thiến dưới lầu cùng chị Vu Hàn,Lưu Dư ba người cũng đi lên quan tâm một chút, cho nên qua một tuần, cô tuy rằng lớn nhỏ tình huống vẫn xảy ra, cũngcoi như bình an vô sự chiếu cố Vu Hi đến khỏi hẳn.Sống hai mươi sáu năm, một tuần này là lần đầu tiên cô làm tròn trách nhiệm người chị.Nói ra thật đúng làmất mặt, nhưng cô lại cảm thấy vô cùng cảm động, bởi vì đối với cô mànói, như vậy cũng không phải là không đúng tý nào, thậm chí so với việcchỉ biết tạo ra phiền toái, chuyện này thật sự là quá tốt.Người thả lỏng mộtchút liền cảm thấy mệt, Tỉnh Vu Hiểu ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thứctrên tường, chỉ thấy đồng hồ chỉ vào 9 giờ rưỡi.
Từ lúc cô từ trêngiường đứng lên, xác định Vu Hi thật sự đã hoàn toàn bình phục đã có thể đi làm tới giờ cũng bất quá mới hai tiếng mà thôi, như thế nào cô lạimuốn ngủ rồi?Quên đi, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đi ngủ cũng tốt lắm.Bất quá trước khi ngủ, có chuyện cô phải làm trước mới được, phải báo cho các chị, Vu Hi đãkhông có việc gì, có thể bắt đầu đi làm, nói các chị ấy không cần tiếptục nấu ăn đưa lại đây, còn có cám ơn các chị ấy một tuần qua đã hỗ trợcùng quan tâm.Cô ngồi vào sô pha,cầm lấy điện thoại trước gọi cho chị Khúc Thiến , điện thoại lại là lãocông chị ấy tiếp, hắn nói chị ấy ra ngoài còn chưa trở về.
Treo điệnthoại, cô gọi cho Vu Hàn , nhưng lại nhận được một câu trả lời tương tự, mà nhà Lưu Dư còn lại lại không ai tiếp điện thoại.Kỳ quái, như thế nào khéo như vậy, mỗi lần có việc tìm các chị ấy, ba người bọn họ đồng loạt đều không ở nhà ?Quên đi, dù sao cũng không phải cái gì việc gấp, trễ chút lát hướng các chị ấy nói lời cảm tạ cũng được.Cô nhún nhún vai, xoay người trở về phòng ngủ.Cô không biết, bangười cô muốn tìm đang tụ ở một quán ăn sáng gần nhà trọ, nước miếngtung bay đàm luận đủ loại sự tích mơ hồ của cô, mà ngồi cùng bàn với bọn họ còn có một người, vẻ mặt lắng nghe hứng thú dạt dào chính là ViênDiệp.“ Thật sự có người mơ hồ như vậy sao? Có lẽ cô ấy là đại trí giả ngu cũng không biết chừng.”
Viên Diệp mỉm cười nói.“ Không, nếu anh quencô ấy, chính mắt thấy qua sự mơ hồ của cô ấy, sẽ biết chúng tôi nói mộtchút cũng không khoa trương.”
Lưu Dư dùng sức gật mạnh đầu.Cô vẫn cảm thấy chínhmình đã muốn đủ mơ hồ, nhưng mà so với Tỉnh Vu Hiểu, mới biết được côcăn bản đang gặp sư phụ, muốn không cam lòng chịu thua cũng khó nha.“ Kỳ thật nói như vậycũng đúng, bởi vì nếu anh xem qua các tác phẩm phiên dịch của Vu Hiểu,khẳng định sẽ bị kỹ năng thải văn của cô ấy dọa sốc, hành văn của VuHiểu thật là tốt đến không thể chê.”
khó trách tục ngữ nói ‘trời sinhngười tài tất có dùng’.
Vu Hàn tán thưởng nói với hàng xóm lầu ba mớiquen.“ Cô ấy thật đúng làmột người thú vị, đáng tiếc đọc sách tiếng Trung với tôi mà nói có điểmkhó khăn, nếu không tôi thật muốn đọc thử tác phẩm của cô ấy, nhận thứccon người cô ấy.”
Viên Diệp biểu tình tựa hồ có chút tiếc nuối.“ Kỳ thật muốn nhận thức Vu Hiểu, anh cần gì phải xá cận cầu viễn (bỏ gần lấy xa) đâu?”
Khúc Thiến mỉm cười nhìn hắn.“ Ý của cô là?”
Viên Diệp hỏi.“ Anh nếu muốn làm quen, chúng tôi có thể giúp anh giới thiệu a.”
“ Bất quá anh phảithành thật thừa nhận, mục tiêu chân chính của anh là Vu Hiểu, hay là VuHi?”
Vu Hàn tươi cười khả ái tiếp lời, cùng Khúc Thiến một xướng một đáp tương đương ăn ý.“ Chẳng lẽ không thể chỉ làm bằng hữu bình thường sao?”
Viên Diệp bất động thanh sắc trả lời.“ Vậy anh có thể hướng chúng tôi cam đoan, anh đối với cả hai chị em họ đều không có ý khôngan phận không?”
Khúc Thiến trên mặt vẫn là vẻ mặt tươi cười nhợt nhạt.“ Nói thực ra, chuyệntương lai ai cũng không thể cam đoan, không phải sao?”
Viên Diệp trầmmặc trong chốc lát, rốt cục không nhanh không chậm đáp lại.“ Ha ha!”
Vu Hàn nhất thời cười to hai tiếng, đối hắn tề mi lộng nhãn (nháy mắt) chế nhạo, “ Anh rốt cục lộ ra dấu vết, Viên tiên sinh.”
“ Tôi không phải ngựa, như thế nào sẽ có dấu vết chứ?”
Viên Diệp mỉm cười phản bác, thủy chung là một bộ dạng khí định thần nhàn (khí tức ổn định,thần sắc thư thái,tóm lại là bộ dạng bình thản),không chút hoang mang.“ Tốt lắm chê cườirồi, đáng tiếc chúng tôi sẽ không dễ dàng như vậy đã bị dời đi lực chúý, mà mơ hồ tiêu điểm.”
Khúc Thiến mỉm cười nói, tiếp theo biểu tình đột nhiên biến đổi, trở nên vô cùng đứng đắn mà nghiêm túc.“ Viên tiên sinh,”
cônhìn hắn, chậm rãi mở miệng, “ Tôi nói những lời này cũng không phải bởi vì tôi đối với anh có thành kiến gì, chính vì tôi là người trực laitrực vãng (thẳng thắn chính trực),không thích quanh co lòng vòng, hy vọng anh đừng để ý.”
Viên Diệp nhẹ giọng,“ Không quan hệ, tôi cũng thích người thẳng thắn có gì nói nấy.”
“ Nếu mục tiêu của anh là Vu Hi ,như vậy, tôi hy vọng anh không cần đi quấy rầy Vu Hiểu, cũngkhông cần đi tiếp cận cô ấy.”
Khúc Thiến nghiêm trang nhìn hắn, trựctiếp nói.“ Đúng vậy.”
Vu Hàn cũng vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn.“ Vu Hiểu là cô gáiđơn thuần nhất mà tôi từng gặp, không có tâm cơ, cũng không biết tự bảohộ chính mình như thế nào, chúng tôi không hy vọng thấy có người lợidụng sự đơn thuần của cô ấy, để đạt được mục đích của chính mình.”
LưuDư muốn uyển chuyển giải thích, không biết cách nói của mình so với Khúc Thiến còn sắc bén hơn.“ Nói rất đúng.”
Vu Hàn nhịn không được vỗ tay trầm trồ khen ngợi.Khúc Thiến thận trọng hỏi: “ Viên tiên sinh, không biết anh có hiểu ý chúng tôi hay không ?”
“ Biết, bất quá tôi có một vấn đề.”
“ Vấn đề gì?”
Lưu Dư hỏi.“ Nếu mục tiêu của tôi là Tỉnh Vu Hiểu?”
hắn hỏi.Khúc Thiến ngạc nhiênnhìn hắn, đột nhiên không còn gì để nói, mà một bên Vu Hàn cùng Lưu Dưcòn lại là nghẹn họng nhìn hắn trân trối, lộ ra vẻ mặt dại ra.