“Lão gia!” Ngân Túc nhìn nam nhân bước ra từ trong dòng người, sắc mặt bị dọa đến trắng bệch, “Người người người, người không phải chết rồi sao?”“Thật xin lỗi, ta không chết đi như ý nguyện của ngươi, khiến ngươi thất vọng rồi.”“Thiếp...” Ngân Túc lập tức á khẩu, sau đó vội đứng dậy muốn chạy trốn nhưng lại bị vật gì đó đánh trúng chân, ngã nhào trên đất không đứng dậy được nữa.Tô Ngọc Tuyết nhìn người đàn ông xuất hiện kia, cằm cũng rơi mất rồi. Chờ đã, người đàn ông này không phải là biểu ca hay sao? Nàng đang muốn gọi, sau đó mới phát hiện ra thân phận nhiệm vụ của họ, nàng không thể gọi hắn là biểu ca được. “Phu quân, chàng về rồi sao?”“Nương tử, ta về rồi.” Dương Tiễn từng bước đi về hướng Tô Ngọc Tuyết, “Xin lỗi đã để nàng đợi lâu rồi.” Hắn vì chuyện của Ngân Túc mà xin lỗi nàng.Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tô Ngọc Tuyết lắc đầu cười, “Không lâu.”Dương Tiễn nhìn Tô Ngọc Tuyết, phát hiện tình hình của nàng vẫn ổn mới yên tâm. Cũng có thể là nàng có năng lực tự chăm sóc tốt cho mình, nhưng hắn vẫn cảm thấy không yên tâm. Sau đó hắn xoay người nhìn Ngân Túc, “Người đâu, kéo nàng ta vào trong phòng củi.”"Vâng, lão gia.” Hai hạ nhân ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tuyen-cong-cuoc-keo-dai-mang-song-cua-nu-chinh/2140575/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.