Tuy nói Tôn Ngộ Không có chút ngại ngùng, nhưng cũng giống như lời Trư Bát Giới nói, gã thật sự rất tò mò về tư vị của nhân sâm quả. Cho nên gã mới mặt dày nhận lấy. “Được, muội tử khá thú vị, lão Tôn ta sau này sẽ bảo vệ ngươi!”
Tô Ngọc Tuyết cười “Thế ngươi mau ăn đi.”
“Được, lão Tôn đi đây!” Tôn Ngộ Không cất ba nhân sâm quả đi, rời khỏi vườn cây.
Tô Ngọc Tuyết đem cún con ú ù đặt xuống đất, may quá may quá, cô cảm thấy mọi chuyện đã giải quyết được hơn nửa rồi.
Nhưng, rõ ràng mọi chuyện không thuận lợi như cô nghĩ. Không biết xảy ra chuyện gì, lúc chạng vạng, Tôn Ngộ Không nổi giận đùng đùng, cầm gậy kim cô xông đến. Đôi mắt gã chứa đầy tơ máu, dáng vẻ hệt như mất hết lý trí.
“Ha!” Tôn Ngộ Không cầm gậy kim cô đánh một gậy xuống cây nhân sâm quả, Tô Ngọc Tuyết lập tức cảm nhận được cơn đau sâu trong hồn phách.
“A!” Hồn phách của cô đều trở nên trong suốt hơn rất nhiều, cô vội vàng từ trong cây nhân sâm quả bước ra, dùng pháp lực chắn lấy gậy tiếp theo của Tôn Ngộ Không. “Tôn Đại Thánh, ngươi không phải nói sẽ không tổn hại đến cây nhân sâm quả sao?”
“Tiểu yêu quái, tránh ra! Mau thả sư phụ của lão Tôn ra!” Tôn Ngộ Không hệt như phát điên vậy, một gậy gạt Tô Ngọc Tuyết sang một bên, sau đó lại đánh xuống một gậy lên cây nhân sâm quả.
“A!” Dù đã bước ra khỏi cây nhân sâm quả, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tuyen-cong-cuoc-keo-dai-mang-song-cua-nu-chinh/2140565/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.