“Tô đại sư,” Chu Mẫn rất có mắt nhìn, vội đổi cách xưng hô, “Ngài có thể tìm ra được kẻ tính kế tôi không?”
“Có thể, cô đưa tay cho tôi.” Tô Ngọc Tuyết vẽ một phù lục vàng lên lòng bàn tay phải giơ ra của Chu Mẫn, “Đây là phù lục chỉ có mỗi cô nhìn thấy. Cái này chỉ cần người giở trò xuất hiện trước mặt cô, sẽ bị phù lục đánh trúng. Sau đó, đành phải trông vào bản thân cô rồi.”
“Được, cảm ơn Tô đại sư.” Chu Mẫn nắm lấy phù lục trong tay, cuối cùng cũng cảm thấy an toàn, “Thế, Tô đại sư, thù lao của cô.”
“Hừm...” Tô Ngọc Tuyết có chút khổ não, vấn đề này hoàn toàn chưa nghĩ đến. “Cô tự xem rồi đưa tôi, đây là số tài khoản của tôi.” Cô tiện tay cầm lấy giấy ghi chú trên bàn, “Được rồi, di động của tôi cũng ở trên đấy, có chuyện gì cứ tìm tôi nhé. Tôi đi trước đây.”
“Ôi?” Chu Mẫn không ngờ động tác của Tô Ngọc Tuyết nhanh như thế, “Tô đại sư không ngồi chút sao?”
“Không cần đâu.” Tô Ngọc Tuyết đứng dậy, nhìn Chu Mẫn cười, “Cô hẳn muốn giải quyết chuyện của mình trước? Tôi đi đây!” Nói rồi, cô liền rời khỏi gian phòng này.
Chu Mẫn cảm khái, quả không hổ là đại sư chân chính, làm việc không hề giống với người khác. Về phần suy nghĩ lung tung mười mấy phút trước của mình, hừm, đã biến mất hoàn toàn rồi. Nhanh chóng chuyển tiền cho Tô đại sư mới được, sau đó...Đôi mắt của Chu Mẫn chợt u ám, cô có thể quản lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tuyen-cong-cuoc-keo-dai-mang-song-cua-nu-chinh/2140557/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.