*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khương khả bị đánh thức bởi những chú mèo em.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, thật lâu sau vẫn không có phản ứng, sáu bảy phút sau, cậu mới nhớ ra mình đã không còn ở thế giới ban đầu nữa, cậu không còn là một con người nữa, thay vào đó, cậu trở thành một chú mèo con nhỏ bằng lòng bàn tay người.
Khương Khả nằm dài trên mặt đất, hàng ngày tự an ủi mình, nếu trở thành mèo thì cứ thành mèo đi, cứ sống sót đi, còn đòi hỏi gì nữa.
Như thường lệ, vào bữa sáng, cậu ngâm thức ăn cho mèo con vào sữa bột. Bốn con mèo con nghỉ ngơi một ngày, lại được cho ăn no bụng, tinh thần hoàn toàn khôi phục.
Mèo vốn là một sinh vật hiếu động. Một khi chúng bắt đầu chơi đùa, hang động vốn không lớn đột nhiên càng nhỏ hơn.
Khương Khả kêu meo meo, hai ba bước chạy tới, đem một con mèo con sắp chạy ra khỏi hang, ném trở lại trong hang.
Đùa cái gì vậy, bên ngoài lộn xộn như vậy, cậu còn chưa cầm được bản đồ trong tay, nếu chạy ra ngoài thì tìm ở đâu?
Chú mèo con màu vàng bị bắt tức giận kêu meo meo, như thể nói rằng nó không cố ý, mà chỉ vô tình chạy ra ngoài khi đang chơi.
...... vô tình.
Khương Khả đau đầu.
Có tổng cộng bốn con mèo nhỏ, nếu mỗi con đều bất cẩn và chỉ có một mình cậu, à không đúng, một con mèo, thì không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/218584/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.