Vu Ninh đưa trái tim thần thụ cho Khương Khả, y vốn muốn ở lại giúp đỡ, nhưng sau khi biết chuyện Khương Khả cần phải ẩn nấp, quá nhiều người dễ bị phát hiện cho nên bất đắc dĩ đành thôi.
Tiễn Vu Ninh và những người khác đi, Khương Khả đưa mắt nhìn về phía Bernaco, vẻ mặt ôn hòa, nhìn mãi đến khi sống lưng Bernaco lạnh toát, đáy lòng dâng lên dự cảm chẳng lành.
Một lúc sau, Bernaco không chịu nổi nữa, cuối cùng lớn tiếng nói: "Chúng mày đến đây là để cứu người, bây giờ người đã cứu được rồi, chúng mày còn muốn làm gì nữa?"
"Đừng lo lắng, cũng không có rắc rồi gì đâu, chúng tôi chỉ đơn giản muốn nhờ anh một chuyện." Khương Khả cười với hắn một cách dịu dàng, nói ngắn gọn về kế hoạch trà trộn vào dinh thự của thành chủ.
"Không được," hông đợi Khương Khả nói xong, Bernaco đã từ chối, "Nếu bị phát hiện thì phải làm sao, chúng mày muốn hại chết tao à."
Càng nghĩ càng thấy không khả thi, Bernaco toát mồ hôi hột, không khỏi van xin: "Xin các cậu hãy thả tôi ra đi mà, tôi chỉ là một phó đội trưởng nho nhỏ của đội cận vệ, căn bản không được cấp trên coi trọng, không giúp được cho các cậu đâu, các cậu đổi người khác được không? "
“Không phải anh muốn hủy bỏ khế ước sao,,” Khương Khả suy nghĩ một chút, “Chỉ cần anh có thể làm được điều tôi vừa nói, tôi sẽ giúp anh hủy bỏ khế ước, thế nào?"
Bernaco sửng sốt, tất cả những gì hắn định nói đều nghẹn trong họng: "Thật vậy sao?"
Sau bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/1140950/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.