Dù biết hệ thống sẽ không tùy tiện phát hành nhiệm vụ, nhưng vừa bước vào phòng y tế, Khương Khả vẫn bị tình cảnh hiện tại của Ngân tê giác làm cho kinh hãi.
Da bị nứt nẻ, các vết thương ở tứ chi gần như hằn sâu vào cả xương, ngay cả chiếc sừng bạc, biểu tượng của loài Ngân tê giác cũng bị gãy đôi.
Các y tá xung quanh tỏ vẻ lo lắng, họ liên tục cố gắng cầm máu bằng băng gạc và các dụng cụ, nhưng tiếc là vẫn không có tác dụng. Máu vẫn không ngừng chảy ra từ các vết thương, chẳng mấy chốc cả chiếc giường đã bị nhuộm đỏ.
Khương Khả nhịn không được kêu meo meo hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì, bị thương vầy cũng quá nặng rồi?"
Khương Khả tuy không lớn, nhưng phụ để ở bên cạnh lại hiển thị rất rõ ràng, một lính canh thấy vậy liền nhanh chóng ngăn cản cậu tiến lên.
"Đừng vào, bên trong lộn xộn. Mày tới tìm Nguyên soái sao, ngài ấy hiện tại không có ở đây, mày đi phòng họp kiếm thử đi."
"Meo meo." Cái đuôi của Khương Khả chỉ vào phụ đề bên cạnh, biểu thị cậu không tới tìm Trạch Duy Á, cậu muốn hỏi tại sao con Ngân tê giác lại bị thương thành như vậy.
Linh canh trông có vẻ khó xử, suy nghĩ một hồi, cuối cùng anh ta nói: "Chỉ là một tai nạn thôi, lúc trước nó bị trúng độc đã được giải gần hết rồi, nhưng không hiểu sao tối qua đột nhiên hung bạo lên tấn công làm người khác bị thương, thậm chí nó gần như muốn lao thẳng ra khỏi phi thuyền. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/1140890/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.