Khương Khả tưởng rằng đối phương sẽ dạy dỗ mình vì chuyện hồi nãy, nhưng Trạch Duy Á lại không nói gì, trực tiếp dẫn cậu đi đến phòng huấn luyện.
Phòng huấn luyện trên boong thứ tư vẫn giống trước kia, khi chưa được kích hoạt nó vẫn chỉ là một căn phòng trống, chỉ có đôi lúc sẽ có ánh sáng chiếu lên trên tường.
"Meo meo?" Khương Khả nghi hoặc nẩng đầu lên, dùng móng kéo nhẹ tay áo, ý muốn hỏi anh dẫn cậu đến đây làm gì.
Trạch Duy Á cười cười, sờ nhẹ lên đỉnh đầu cậu: "Không có gì, kiểm tra lần trước đã có kết quả, bên phía phòng thí nghiệm dựa theo kết quả đưa ra phương án huẩn luyện mới, nên ta muốn đem mày đến đây để xem trước, nếu không thích hợp thì lại tiếp tục chỉnh sửa."
Phương án huấn luyện?
Là huấn luyện dị năng sao.
"Meo meo." Khương Khả lấy lòng mà cọ cọ đối phương lòng bàn tay.
Cậu không từ chối huấn luyện dị năng, nhưng hôm nay đã quá muộn, với lại cậu cũng đã khá mệt khi vừa phải nấu nướng vừa phải đối phó với Ngân Tê Giác, việc huấn luyện này có thể đợi đến ngày mai lại làm được không.
"Rất mệt sao? Nhưng ta không nghĩ là mày mệt như đã nói." Trạch Duy Á nâng mèo con trong tay lên, cười nhìn nó, "Dù sao hồi nãy mày cũng có thể một mình đối phó với Ngân Tê giác nổi điên, làm sao mà cảm thấy mệt được đúng không?"
Đôi mắt của anh có màu xanh đậm, giống như nước biển không đáy, Khương Khả Kế sửng sốt.
Meo meo, hóa ra là ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/1140885/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.