Ngay sau khi giải quyết xong việc của Gerrard, Nguyên soái gửi thư trả lời sang.
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Cảm ơn, Đã nhận được món ăn. Chúng rất ngon. 】
Thấy độ hảo cảm tăng thêm 2 điểm, Khương Khả cảm thấy tâm tình tốt hơn, nhanh chóng đáp lại đối phương: "Không cần cảm ơn, anh thích là được, bất quá đồ chiên không nên ăn thường xuyên, về sau cứ cách một đoạn thời gian tôi sẽ làm cho anh ăn một lần. "
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Được rồi, còn một chuyện nữa, lần trước cậu có đề cấp đến những quả cà chua...]
Ồ, đúng rồi, Khương Khả run run lỗ tai suýt quên mất, lần trước rút thăm được hạt cà chua nhưng sau đó lại gặp phải Trùng tộc, sau đó bận bịu nên quên mất. Tuy nhiên, vì giữ thiện chí, cậu không thể để bên kia biết là cậu quên mất.
"Đừng lo lắng, tôi sẽ không quên, hạt đã gieo trồng rồi, nhiều nhất là hai ngày nữa có thể thu hoạch."
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Tốt rồi, chuyện cà chua gây phiền phức cho cậu. Sau khi làm xong cậu có muốn gì không? Tôi có thể gửi cho cậu như lần trước. 】
Cậu muốn gì.
Cậu rất muốn xin thêm một chiếc lá chắn bảo vệ cao cấp khác, nhưng thứ này rất đắt, trên thị trường thậm chí có thể coi là vô giá, người khác đưa cho cậu thì không sao, nhưng nếu cậu chủ động xin thì có chút không thích hợp.
"Không muốn gì cả, miễn là anh đừng cho cho tôi thêm váy là được."
[Anh họ của Nhị thiếu gia: Được ^ _ ^. 】
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-tiep-hang-ngay-cua-manh-sung-de-quoc/1140873/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.