Hạ Tứ Lang và Liên Sinh uống lễ tửu, một người vành mắt ửng đỏ một người hai mắt rưng rưng.
Chăm lo cho đứa nhỏ nhiều năm như vậy, từ nay trở đi sẽ thành người của nhà người ta, khó trách hai vị lão nhân tâm tình kích động.
“Thỉnh cha và a ba yên lòng! Con nhất định sẽ đối tốt với Tiểu Tam! Đời này cùng hắn dắt tay mà vượt qua, bạch đầu giai lão!” Thái Kinh Vân sau khi khính rượu xong, vẻ mặt nghiêm túc hướng hai vị lão nhân cam đoan. Theo như phong tục ở đây, sau khi y cưới Tiểu Tam cũng coi như là con rể Hạ gia, tự nhiên cũng có thể xưng hô như thế với Hạ gia hai vị gia trưởng.
Liên Sinh kéo tay Tiểu Tam, thật lâu cũng không nguyện buông ra, cuối cùng vẫn là bật khóc. Hắn thủy chung luyến tiếc đứa con này!
Tân Hà cùng Văn Thanh ở bên cạnh khuyên nhủ Liên Sinh, Tiểu Tam cũng đỏ hồng hai mắt bắt đầu rưng rưng.
Nam nhân này cho tới bây giờ đều là một bộ dáng gầy gò, mười mấy năm qua, thật sự dụng tâm trân trọng hắn! Nhìn người hôm nay mái đầu vấn vít sợi bạc, khóe mắt cũng hằn nếp nhăn, đây đều là minh chứng cho khoản đời từng trải. Mười mấy năm bình thường này tuy nói không có sóng to gió lớn gì, cũng không có cái gọi là đắng cay tang thương, nhưng khoản thời gian giản dị này, vẫn luôn sưởi ấm cho hắn!
“… Cảm tạ người! A ba!” Tiểu Tam giương hai tay ra ôm lấy Liên Sinh. Bất giác, hắn đã trưởng thành so với Liên Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ngoai-dao-hoa-khai/584093/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.