Màn tranh cãi ầm ĩ của Tiểu Tam và Tiểu tứ kết thúc bằng bạo lực, Tiểu Tam mắng đến nóng nảy liền bá bá cho cái mông của Tiểu tứ mấy bạt tay, nhóc ta khóc đến kinh thiên động địa bỏ chạy đi mất, vừa chạy vừa mắng “Tiểu Tam là một tên đại ngốc!”
Thấy thằng bé khóc thành như vậy Tiểu Tam không khỏi cười rộ lên, hắn căn bản là không dùng chút lực nào, cũng chỉ là vỗ vài cái mà thôi. Tiểu tứ khóc thành cái dạng kia rõ ràng là giả vờ. Từ nhỏ cũng cứ như vậy, chỉ cần không như ý nó, nó liền thường thường khoa trương gào khóc, ngón trò này dùng đến bây giờ đều nát bét cả rồi.
Cũng may Tiểu tứ khóc nháo tới nhanh đi cũng nhanh, buổi trưa chiên cho nó một con cá con này nọ, khẳng định sẽ lại cười ngọt dính ở bên cạnh kêu hảo ca ca.
Thấy một bên Thái Kinh Vân tự tiếu phi tiếu chìn chăm chăm hắn, không khỏi hung hăng trừng y một cái! Nếu không phải tại Thái Kinh Vân y, việc này sẽ xảy ra sao chứ? Tỉ mỉ ngẩm nghĩ, người này thật đúng là được một tấc lại muốn tiến một thước, cho rằng mình thực sự là một tiểu ngốc tử hay sao!
Lán bí đỏ còn đang làm dở phân nửa, Tiểu Tam trừng Thái Kinh Vân xong liền không nói gì nữa cũng không để ý đến y, tự mình đi dựng cái lán.
Lán bí đỏ vốn có không lớn, lớn nhỏ cũng chỉ mấy thước vuông, chiều cao trái phải hai bên khoảng chừng có một thước bảy. Dựng lên mấy cái cây nhỏ tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ngoai-dao-hoa-khai/584059/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.