Chương trước
Chương sau
Mùa đông năm Nam Khánh thứ chín mươi tám, khí trời lạnh lẽo, Tiểu Tam liền lười biếng ra khỏi cửa. Ở đời trước hiệu ứng nhà kính khiến đời người chỉ thấy qua hai đợt tuyết mỏng manh, hắn cũng muốn ra ngoài ngắm ngắm tuyết, chơi chơi đắp người tuyết lắm chứ. Đáng tiếc tiểu thân thể này có chút sợ lạnh, chỉ đành mỗi ngày trùm che như cái bánh bao bằng bông ủ tại trong nhà, loại đồ vật giường lò (1) này cũng vì lẽ đó mà sinh ra.
Vì vậy Hạ gia còn chưa xây được ‘thanh xuyên đại ốc’, đã trước tiên vì tiểu nhi tử mà xây ‘thanh xuyên đại kháng’ (2).
Vào mùa đông lớn này, Tiểu Tam đa số thời gian dùng để đọc sách học tự! Mấy tháng tới hẳn là cũng học được chút thành tựu! Nhị ca Hổ Tử đến trường mới đó đã hơn một năm, nhận biết chữ còn không nhiều hơn hắn, từ đầu đã không trông cậy gì được mà. Còn có mấy quyển sách tiểu thiếu gia nhà họ Thái đưa hắn đã giúp hắn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian này Tiểu Tam cùng thiếu gia họ Thái chơi trò khe đá đưa thư chơi đến bất diệc nhạc hồ! Hài tử kia cách một đoạn thời gian sẽ đặt trong khe đá một bảng chữ mẫu và một quyển sách mới, nội dung thư Thái thiếu gia đưa tới đa phần là tiểu thi tập đơn giản dễ hiểu, hoặc là tiểu trát (3) có thu thập một ít dân gian cố sự. Đương nhiên, Tiểu Tam cũng từng nhờ nó đi tìm một số thứ ‘có chiều sâu’ ‘có nội hàm’, bất quá mấy quyển được tìm tới hắn đều nhìn đến hai mắt đăm đăm vẫn không biết là gì! Cuối cùng thấy hứng thú nhất vẫn là mấy cái tiểu trát kia…
Mà Tiểu Tam phần lớn là tặng mấy món ăn vặt dễ lưu trữ, tỷ như tiên quả ma đoàn (4), túi mứt táo, còn có một món chính mình chưa kịp làm, liền tìm bánh nướng Liên Sinh làm bỏ vào…
Sau khi vào đông, Tiểu Tam chịu không nổi giá rét, liền nhờ Thạch Đầu giúp hắn đi lấy mấy gói đồ đó. Còn mình thì mỗi ngày nằm ở trên giường đọc sách luyện tự, đến cuối năm hắn phỏng chừng có thể xem hết một quyển tiểu thi tập —— cái thứ mà được gọi là sách học vỡ lòng!
Liên Sinh cũng tại mùa đông này phát hiện một việc! Tiểu Tam thông minh tài giỏi nhà mình cũng có thứ làm không được!
Bởi vì vào đông quá thanh nhàn, Liên Sinh liền cắt mấy thước vải may y phục cho mấy cha con trong nhà, thấy Tiểu Tam cũng đã lớn như vậy rồi, liền dự định dạy hắn thêu thùa một chút. Kết quả hảo hảo một khối bạch bố vào trong tay Tiểu Tam nhào nặn một vòng, liền cứ như là từng bị dã thú cắn qua, trên bạch bố còn nhuốm chút vết máu lốm đốm nhìn mà khiến lòng người kinh sợ. Tay nắm tay, dạy a dạy ~ đến khi lễ mừng năm mới, Tiểu Tam vẫn thêu không nổi một chiếc khăn tay, mấy tấm vải cũ vải mới đều bị chà đạp hỏng hết! Cuối cùng Liên Sinh đành phải rơi lệ buông tha! Nghĩ thầm nếu mấy năm sau Tiểu Tam vẫn là cái trình độ này đi may giá y (đồ cưới),vậy hắn đời này cũng đều xuất giá không được thì tính sao a! Thiệt lo lắng a ~~~
Trời đông giá rét khiến Tiểu Tam chân chính lĩnh hội được một ít cảm giác trạch nam nha! Hơn nữa còn là cuộc sống trạch nam loại cao cấp a! Liên Sinh giúp hắn bưng cơm đến tận giường để ăn! Thạch Đầu giúp hắn làm nhân viên chuyển giao cấp tốc, tâm tình mà thái hảo (quá tốt) hay là bất hảo (không tốt)thì tìm Hổ Tử ‘ngoạn ngoạn’, Hạ gia cũng chỉ có Hạ phụ thân nghiêm túc là không bị hắn chỉ huy! Nói chung ăn uống này kia hắn đều dựa vào toàn gia…
Vào ngày xuân năm thứ hai, ở thôn Đại Nguyên trong một đêm mọc lên mấy cái chuồng gà. Tiểu Tam ngả nghiêng ở trên giường nhà mình mà khổ não, nhiều người nuôi gà như vậy, thị trường còn có thể tốt sao?! Thế nhưng nói là phải đổi, nên đổi thành cái gì mới được ni?! Khổ não a! Đã lâu không động não, trong đầu hình như có chút gỉ sét!
Quên đi! Tiểu Tam không muốn tiếp tục dằn vặt tế bào não ít đến đáng thương của mình, mấy ngón kỹ năng hắn ở nơi này có thể tung ra cũng chỉ có nuôi gà cùng nấu nướng, nuôi gà là việc hắn làm từ nhỏ cho đến lớn, để nâng cao lợi tức mà từng tìm qua tài liệu kỹ thuật có liên quan! Tính ra cũng là có chút sở trường. Trù nghệ cũng không quá cao, nhưng ít ra cũng coi như là có điểm mạnh. Đáng tiếc Hạ gia tới tới lui lui không phải cải trắng cũng là củ cải, điểm mạnh này cũng cũng không thể hiện ra bao nhiêu! Cũng tốt, dù thế nào đi chăng nữa thì đời này hắn không tính làm trù sư!
Đương nhiên, tại thế giới ban đầu, hắn còn làm qua thợ gội đầu, nhân viên bán KFC, tiên sinh múa rối ở công viên nhi đồng… Hiện tại… Mấy loại việc này vẫn là mau mau ném ra sau đầu a! Miễn cho chiếm dụng không gian!
Trước vụ xuân, nhóm nông dân còn có cuộc tập hội (lễ hội tụ tập) trọng yếu, tập hội này mỗi năm mới có hai lần, xuân tập cùng thu tập. Trên chợ có chút bất đồng so với những ngày thường, cuộc tập hội xuân thu hai lần này bởi vì mọi người đến tự miếu chúc phúc, bởi vậy cuộc tập hội ấy sẽ có rất nhiều người, có buôn bán, có thắp hương cầu thần, có thuần túy du ngoạn, tập hội ấy cũng là phi thường náo nhiệt!
Hai năm trước Tiểu Tam còn nhỏ, Liên Sinh đến hội cũng không dẫn hắn theo, cái loại trường hợp náo nhiệt này cũng có nguy hiểm, nghe nói bọn buôn người thích nhất tại thời điểm này bắt cóc hài tử. Hiện tại Tiểu Tam được chín tuổi, lại hiểu chuyện không ít, Liên Sinh nghĩ mang theo hắn ra ngoài nhìn bộ mặt thành thị cũng là một điều tốt! Thuận tiện phơi nắng cho hết mùi ẩm mốc của mùa đông trên người đứa con!
Trời còn chưa sáng Tiểu Tam đã bị tha ra khỏi phòng. Tập hội lần này cả nhà cùng ra trận, sau khi mọi người rửa mặt xong trời cũng vừa tảng sáng, bất quá lúc này trong thôn đã rất náo nhiệt rồi. Hình như lần tập hội này, đã muốn tổng huy động toàn bộ thôn làng a!
Đợi đến khi Liên Sinh dắt Tiểu Tam đi tới trong thôn, Tiểu Tam liền bị đoàn người đông nghịt dọa sợ! Còn chưa kịp phản ứng, liền nghe có người gọi Liên Sinh: “Tứ lang gia a! Đưa ba mẹ con lên xe đi! Tiểu oa tử sẽ không lạc mất!”
Một lão nhân đang cười tủm tỉm ngồi trên ngưu xa vẫy tay, Liên Sinh nhanh chóng dắt Tiểu Tam đi qua nói lời cảm tạ, nguyên lai là Thái thúc công (ông chú) ở trong thôn. Người trong thôn nếu như phải lấy gia phả tổ tông mà tra đến ngọn nguồn, thật sự thì đều là có chút quan hệ họ hàng, cho nên, khi mọi người xưng hô đều là dùng danh xưng thân quyến, động bất động liền thành ca a thúc a công a ~~~
“Thái thúc công hảo!”
Kỳ thực giả bộ ngoan ngoãn là điều dễ dàng, chỉ cần thạo chút phép tắc, mang theo chút ngượng ngùng là ổn!
“Hảo ~ Tiểu Tam nhi cũng đã cao đến vậy rồi nha!! A ba của ngươi nuôi dưỡng ngươi rất tốt a!”
Lão nhân xoa đầu Tiểu Tam, vẻ mặt mỉm cười từ ái, Tiểu Tam cũng vui vẻ lên. Hắn vào mùa đông năm nay tuy không làm sao hoạt động nổi, nhưng xác thực là cao lên không ít, bất quá bởi vì thân thể như chồi non, hiện tại thoạt nhìn càng lúc càng dài nhỏ! Nếu như cởi hết y phục mà nhìn thì cùng đậu mầm không có gì khác biệt!
Đang lúc nói chuyện, trên ngưu xa lại có mấy lão nhân cùng hài tử niên linh còn nhỏ ngồi lên, xe này xem ra là loại xe chuyên dụng cho lão nhân cùng hài tử! Tiểu Tam kỳ thực muốn cùng nhóm Thạch Đầu bọn họ đi ở trước đội ngũ, ở đó có một đám tiểu tử lớn lớn nhỏ nhỏ, nói chuyện hát cười phi thường náo nhiệt! Bất quá khi nghe nói đường vừa xa vừa không dễ đi thì liền buông tha cho cái ý niệm này trong đầu!
Dọc theo đường đi đều là ồn ồn ào ào, người ở thôn Đại Nguyên năm nay hầu như là toàn bộ đều xuất động! Tiểu Tam ngồi ở trên ngưu xa bị ồn đến đầu óc choáng váng, đám nhóc bên cạnh có chút quá mức hưng phấn. Lại còn ngồi ngay cạnh Tiểu Tam chính là Ngân Phương, nó ngày hôm nay mặc kiện áo khoác bằng bông có thêu hoa đỏ trên nền xanh lá, nồng đậm hơi thở thôn quê. Ngân Phương có thể là nghĩ bộ y phục mới của nó nhìn rất đẹp, thỉnh thoảng sẽ đứng lên để mọi người nhìn kỹ một chút, trên ngưu xa nhỏ chật, mỗi lần nó đứng dậy, Tiểu Tam liền bị lay động một cái, vài lần như thế, Tiểu Tam bị quấy rầy đến có chút phát hỏa. Đợi đến khi nghe được sắp đến trấn trên, liền dứt khoát nhảy xuống ngưu xa chạy đến đầu đội ngũ tìm đại ca Thạch Đầu của hắn.
Từ trong thôn đến trấn trên đi nhanh thì là một canh giờ, đối với thôn dân mà nói chút ấy lộ trình không tính là xa. Cũng chỉ có Tiểu Tam là ở trong lòng lầm bầm một chút về việc giao thông cùng phương tiện giao thông quá bất tiện a!
______________________
(1)   giường lò : một loại giường sưởi ấm, ở phương bắc TQ khí hậu rét lạnh, phải xây bục ở trên, trong bục có đốt lửa cho ấm mà ngủ.
(2) Thanh xuyên đại ốc, thanh xuyên đại kháng: ngôi nhà lớn xây bằng gạch thanh xuyên, cái giường lò lớn cũng xây bằng gạch thanh xuyên.
*Thanh xuyên :một loại gạch đất nung ở TQ, có màu xanh.
(3) Tiểu trát :miếng gỗ nhỏ và mỏng dùng để viết chữ thời xưa
(4) tiên quả ma đoàn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.