Vừa vế đến nhà Tư Đình liền lên luôn phòng tắm rửa thay quần áo. Mẹ Trịnh đang nấu cơm trong bếp thì nghe thấy tiếng mở cửa, tươi cười đi ra định chào đón hai đứa nhỏ nhà mình nhưng kết quả chỉ nhìn thấy mỗi Tư Đình mặt mày tối sầm bước vào, sau lưng không có bóng dáng nhỏ bé quen thuộc của Diệc Yên.
Theo thường lệ, mỗi khi kết thúc tiết học buổi sáng Diệc Yên đều cùng Tư Đình trở về, sau đó dùng bữa tại nhà anh luôn.
Sở dĩ cô luôn "ăn trực" ở nhà họ Trịnh mãi là do ba mẹ Lâm ban trưa không trở về, cửa hàng bán văn phòng phẩm và đồ ăn vặt của bọn họ vào thời điểm tan học thường rất đông khách. Thêm nữa nơi này cách nhà khá xa nên có phần khó khăn để họ có thể căn chỉnh được thời gian đi và về giữa hai nơi.
Chính vì điều này mà đến tận chiều tối ba mẹ Lâm mới trở về nấu cơm cho Diệc Yên. Thật ra cô có thể tự nấu, trình độ được coi là đủ dùng, nhưng ba mẹ Trịnh có lòng muốn giữ cô ở lại ăn, cô không thể tàn nhẫn từ chối ý tốt của họ được.
Huống chi cô đã ăn trực ở nhà họ Trịnh từ bé đến giờ, chẳng có gì phải ngại ngùng cả.
Đối với ba mẹ Trịnh, bọn họ đã sớm coi cô là con dâu được nuôi từ nhỏ, chỉ mong sau này hai đứa bé có thể nhanh nhanh đến với nhau, tu thành chính quả. Nếu như một bữa ăn trưa có thể "mua chuộc" được Diệc Yên, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661471/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.