Diệc Yên biết mình đã dính bẫy của Phàm Tăm, cô không vội vàng kêu la mà cố gắng giữ bình tĩnh. Có khả năng là hắn đã mang cô đến một nơi không người, cho dù cô có gào khản cổ cũng sẽ không có ai tới cứu.
- Anh đưa tôi đến đây làm gì? Nơi này là nơi nào?
Hiếm khi Diệc Yên có thể suy nghĩ sáng suốt như bây giờ, trước tiên cô muốn đánh lạc hướng Phàm Tăm rồi lén lút tìm cơ hội chạy trốn.
Phàm Tăm lắp đặt máy quay phim ở cuối chiếc giường gỗ, cười cợt trả lời cô:
- Anh định làm gì em còn không rõ sao? Thật đúng là một cô bé ngây thơ. Nhưng không sao, anh lại thích điểm đó của em đấy. Chỉ cần em ngoan ngoãn nghe lời, xong việc rồi anh sẽ thả em đi.
Trước đây hắn ta cũng áp dụng cách này với những người khác, nhưng các cô gái kia đều không dám báo cảnh sát bởi vì trong tay hắn ta còn đang giữ video và những ảnh nóng của họ. Dưới sự đe dọa của Phàm Tăm, bọn họ không những không thể giãy bày với người xung quanh mà còn mắc phải vấn đề về tâm lý, có những người từ khi trở về phải sử dụng thuốc an thần mới có thể đi vào giấc ngủ, tránh đi ác mộng hành hạ.
Phàm Tăm không quan tâm tới hậu quả mà mình gây ra, hắn chỉ biết cảm giác tự do lộng hành thật sự rất sướng, dần dà chuyện này đã gần như biến thành thói quen của hắn.
Diệc Yên còn lâu mới tin lời Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-mai-yen-dinh-nghia-tinh-tram-nam/2661460/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.