Edit + beta: Tuangg
Đường Hạnh hừ một tiếng, cảm thấy mẹ không đứng về phe mình, nhìn ánh mắt cười đùa của Trình Liễm Nhất, cô lườm cậu một cái.
“Cậu ăn sáng trước đi, tớ chờ.” Trình Liễm Nhất nói.
Đường Hạnh sờ bụng, tới phòng bếp ăn cơm.
Đường Hạnh ăn xong thì đi thay váy, lớp váy bên trong dài đến gối, bên ngoài là lớp váy ren màu đen, buộc tóc kiểu đuôi ngựa.
Cô đứng trước gương nhìn ngắm bản thân rồi đeo theo chiếc túi màu đỏ.
Trình Liễm Nhất không vội, cậu bình tĩnh ngồi trên sô pha đợi cô. Nhìn Đường Hạnh bước ra, ánh mắt Trình Liễm Nhất sáng lên.
Đường Hạnh lơ cậu, tới huyền quan đi đôi giày màu trắng, “Đi thôi.”
Bấy giờ Trình Liễm Nhất mới bình tĩnh lại, đi theo cô.
Hai người bước xuống cầu thang, cậu sóng bước bên cô, khen: “Hôm nay trông cậu xinh quá.”
Đường Hạnh mừng thầm nhưng không thể hiện ra ngoài, “Vì mẹ nên tớ mới đi, không phải vì cậu.”
“Tớ hiểu mà.” Trình Liễm Nhất cười, cũng không thất vọng.
Công viên cách nhà hơi xa, đi xe bus mất 1 tiếng.
Hai người lên xe rồi tìm chỗ ngồi xuống.
“Cậu muốn chơi trò gì?” Trình Liễm Nhất cầm điện thoại xem qua.
Lúc bé Đường Hạnh đã đi một lần, nhưng lúc đó còn nhỏ, chỉ chơi mấy trò nhẹ nhàng, lần này cô muốn chơi trò kích thích.
“Tàu lượn siêu tốc, thuyền hải tặc, còn cả tê giác cuồng nộ nữa.” Đường Hạnh hưng phấn nói.
Trình Liễm Nhất cười nhìn cô, “Được, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vua-ngot-lai-man/2511937/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.