Edit: PhLinh – Beta: Tuangg
Trái tim Đường Hạnh bỗng thắt lại, ánh mắt nhìn Trình Liễm Nhất tràn đầy kinh ngạc, lại có chút không biết phải làm sao.
Nhưng Trình Liễm Nhất lại cười nhạt, “Lúc nhỏ làm cậu bị thương, sau đó thì tớ có suy nghĩ như vậy.”
Trong nháy mắt, sự kinh ngạc tan đi, Đường Hạnh có cảm giác hơi mất mát.
Trình Liễm Nhất cầm tay cô không buông, đang nắm vui vẻ thì Đường Hạnh phản ứng lại, lập tức tránh ra, nhân tiện lùi về sau một bước.
“Tuy cậu cảm thấy hơi đáng tiếc nhưng cũng không ép buộc, dù sao bây giờ cũng còn nhiều thời gian.”
“Xem ra tớ không tập đi xe được rồi, chúng ta đi về thôi.” Đường Hạnh hơi rủ mắt, thở dài.
Trình Liễm Nhất khẽ cười, “Vẫn còn sớm, nếu không tớ đạp xe đưa cậu đi giải sầu một chút?”
Khi còn học cấp hai, Trình Liễm Nhất thường đưa Đường Hạnh đi như vậy, hai người thường đi dạo trong tiểu khu.
Buổi tối mùa hè trời nhiều gió, trên lối đi bộ vắng vẻ của tiểu khu, Trình Liễm Nhất đạp xe chở Đường Hạnh, băng qua những cơn gió và các con hẻm, vững vàng đi về phía trước.
“Tâm trạng có khá lên chút nào không?” Trình Liễm Nhất ở phía trước hỏi.
Đường Hạnh híp mắt, hưởng thụ làn gió mát, cô gật đầu: “Tốt hơn nhiều rồi.”
Trình Liễm Nhất cong môi cười, cậu đạp xe ra khỏi tiểu khu, đến một tiệm bán kem ly.
Sau khi dừng xe, Trình Liễm Nhất nói: “Cậu đợi một lát, tớ mua cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vua-ngot-lai-man/2511933/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.