Đường Hạnh đặt thùng rác xuống đất, nhìn thẳng hai cô gái trước mặt, không chút sợ hãi, “Tôi là Đường Hạnh đây. Đến vì Trình Liễm Nhất à? Các cậu biết tin cũng nhanh thật đấy.”
Nữ sinh mặc áo ngắn tay màu vàng nghẹn lời, ngẩng đầu nói: “Nghe nói cậu với Trình Liễm Nhất từ nhỏ đã quen nhau?”
“Thì sao? Không được à?” Đường Hạnh phản bác.
Tạ Dao đứng cạnh không dám nhúc nhích, cô nàng quyết định, nếu hai bên lao vào đánh nhau thì sẽ chạy đi tìm chủ nhiệm lớp.
Bạn học mặc áo màu xanh lên tiếng: “Trình Liễm Nhất không phải là của cậu, cậu tránh xa cậu ấy cho tôi.”
“Chẳng lẽ Trình Liễm Nhất là của cậu à?” Đường Hạnh hỏi lại.
Cô bạn kia há miệng thở dốc, xấu hổ không trả lời.
“Xin lỗi nhá, từ nhỏ tôi và cậu ấy đã biết nhau, cậu muốn thế cũng được thôi, cậu đi nói với ba mẹ Trình Liễm Nhất, bảo họ chuyển nhà đi chỗ khác thì mai sau bọn tôi chẳng còn quan hệ gì nữa.” Đường Hạnh nhếch miệng nói.
Nữ sinh mặc áo vàng xấu hổ chớp mắt, “Sao bọn tôi nói mấy lời này được.”
“Đây không phải là mong muốn của các cậu à?” Đường Hạnh liếc nhìn hai người bọn họ, “Thích Trình Liễm Nhất thì chạy đi tìm cậu ấy là được, tìm tôi làm gì, tôi tránh xa chỗ khác rồi thì cậu ấy sẽ thích các cậu à?”
Hai bạn nữ kia mặt cứng đờ, không biết trả lời sao.
“Không chỉ từ bé tôi đã quen cậu ấy, tôi còn biết phòng ngủ của cậu ấy thế nào, chăn gối hình thù ra sao, cả màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vua-ngot-lai-man/236211/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.