Tuy chỉ được ngủ nửa tiếng nhưng Đường Hạnh lại tràn đầy sức sống. Hơn nữa hôm nay lại có tiền tiêu vặt, trên đường đi học ngân nga bài hát, vô cùng vui vẻ.
Tiết đầu buổi chiều là tiếng Anh, Đường Hạnh không may mắn, lại bị cô giáo gọi lên làm bài.
Nhưng may là cô nhớ những từ tiếng Anh mà cô giáo yêu cầu, chỉ có mình cô viết đúng hết tất cả từ đơn lên bảng.
Hết tiết, Đường Hạnh không khỏi phỉ nhổ: “Hôm nay sao số tớ đen thế, sáng thì bị gọi đọc thơ, chiều thì bị gọi lên bảng viết từ mới, tiết Toán xin đừng để tớ phải lên bảng nữa.”
Đỗ Tiêu Lê vỗ vai cô, an ủi: “Tớ thấy cậu đừng nói nữa, cẩn thận giờ Toán cậu lại bị gọi đấy.”
Quả nhiên đúng lời tiên tri.
Giờ Toán, thầy giáo giảng xong lý thuyết rồi gọi mấy bạn lên giải bài tập.
“Buổi sáng tôi đã cho bài tập rồi, bây giờ vài bạn lên làm.” Thầy ngẩng đầu, nhìn lớp học.
Không khí trong phòng đột nhiên lặng như tờ, hầu như học sinh đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt thầy. Sợ nhìn thầy rồi sẽ bị gọi lên làm bài.
“Lý Tuyết làm bài 1.” Thầy trực tiếp gọi tên.
“…”
Đường Hạnh ngồi dưới âm thầm cầu nguyện, hy vọng thầy không gọi trúng mình.
“Đường Hạnh, bài 4.”
“…” Thật sự sợ cái gì là y như rằng cái đấy sẽ đến.
Cô buồn bã nhìn Đỗ Tiêu Lê ngồi cạnh rồi cầm sách lên làm bài.
Vừa khéo lúc trưa cô đã hỏi Trình Liễm Nhất bài này rồi, đã từng làm qua nên lúc lên bảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vua-ngot-lai-man/236201/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.