Dịch: Phi Phi/ Beta: Kei
Tùy Ý ôm tiểu cô nương bên trong cửa sổ ra ngoài.
Nắng xuân trên đỉnh đầu tưới thêm tầng ấm áp cho mặt đất và cây cối dưới chân.
Đặc biệt là cái ôm của đối phương cũng thật ấm áp. Vì vui sướng mà đầu óc Lục Nghi Trinh càng thêm mơ màng nhưng lại bị nhiệt độ lúc này gọi tỉnh.
Nàng cố gắng đứng vững, ánh mắt cũng dừng lại trên đầu mũi chân ló khỏi làn váy.
Hôm nay, nàng mặc bộ y phục bình thường mà Bảo Khấu khoác tạm ban nãy, không phải chiếc váy màu hạnh xinh đẹp mà nàng thích nhất.
Nhưng bây giờ chạy về phòng chỉ vì đổi y phục có kỳ lạ lắm không nhỉ?
Tiểu cô nương suy nghĩ miên man khiến Tùy Ý cũng im lặng theo nàng.
Chẳng mấy chốc, hắn thấy nàng như nhớ ra chuyện gì, vội vàng đưa tay bụm mặt.
“Ý ca ca…”.
Nàng ấp a ấp úng.
“Hôm qua, muội say rồi có làm ra chuyện gì kỳ quặc không?”.
“Không có, Trinh Nhi muội muội say cũng rất ngoan ngoãn”.
“Thật sao? Huynh sẽ không vì muốn dỗ muội vui mà cố ý nói vậy chứ?”.
“Thì ra trong lòng Trinh Nhi muội muội, ta lại là người như vậy”.
“Không phải không phải”. Tiểu cô nương lập tức không thèm để ý đến bàn tay đang che mặt nữa mà níu chặt ống tay áo hắn, giải thích: “Muội chỉ hơi bối rối, trong lòng muội tuyệt đối không nghĩ về huynh như vậy đâu”.
“Ta nói đùa với muội thôi”.
Tùy Ý buồn cười, đầu ngón tay duỗi đến xoa khóe mắt nàng.
“Nếu Trinh Nhi muội muội để ý cái đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-vi-phu/1025564/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.