Lâm Khê nhận được điện thoại của Lâm Diệu Kiến, ông nói hiếm khi có dịp cả nhà tụ họp lại một chỗ, muốn cô về nhà ăn cơm. Trong mắt Lâm Chấp, nơi đó đâu phải là nhà của cô ta, cô ta dựa vào cái gì mà phải giả vờ đóng vai một đứa con gái ngoan, một đứa em gái tốt.
Lâm Khê từ chối:
- Con không muốn về đâu, con ở một mình như vậy rất ổn.
Nhưng Lâm Diệu Kiến lại có thái độ cương quyết trước giờ chưa từng thấy, Lâm Khê nghĩ đi nghĩ lại, chắc đây cũng là cơ hội để cô ta gặp Nhan Tập Ngữ, vì thế miễn cưỡng đồng ý. Chỉ là một bữa cơm thôi mà, bị chế giễu cười nhạo tệ hơn nữa cô cũng đã chịu qua rồi, có nhiều hơn vài lần cũng chả là bao.
Buổi tối tại nhà họ Lâm.
Nhan Tập Ngữ và Tôn Uẩn ngồi trên sofa vừa nói vừa cười, còn Lâm Diệu Kiến và Lâm Chấp từ đầu đến cuối đều im lặng, không nói tiếng nào.
Tôn Uẩn cầm tay Nhan Tập Ngữ để trên đùi mình vỗ vỗ:
- Tiểu Ngữ, hai đứa kết hôn cũng đã hai năm rồi, khi nào thì cho mẹ bồng cháu đây hả?
Lúc trước khi mẹ chồng nhắc đến những chuyện này Nhan Tập Ngữ đều tránh né, không phải cô không muốn mà là Lâm Chấp muốn có thế giới riêng của hai người, cho nên vẫn luôn kế hoạch hóa.
Có điều thời gian gần đây bọn họ cũng đã xác định là muốn có em bé, cô rất thích trẻ con. Tháng trước đi tham dự tiệc đầy tháng của con trai Từ Ngạn Ninh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ve-van-thanh-mai/559307/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.