Lâm Chấp nghe Tập Ngữ trả lời xong thì rốt cuộc không còn bình tĩnh được nữa, những lời này của Tập Ngữ ý nghĩa rõ ràng đến mức làm hắn nản lòng thoái chí. Hắn vốn hôm nay đã mang tâm lý hổ thẹn, không bình tĩnh, lúc này đây lại không cách nào lấy lại được lí trí của mình, nếu như hắn có hơi chút tĩnh tâm sẽ không khó phát hiện ra khóe miệng Nhan Tập Ngữ đang chứa ý cười nồng đậm.
Hắn cúi thấp đầu, quả nhiên là như vậy, đối với hắn ngay cả chút kỳ vọng cô cũng không có sao?
Tập Ngữ quả thật đã nhịn cười đến đau hông, thật vất vả mới có cơ hội trêu chọc Lâm Chấp một chút, cô dĩ nhiên phải hưởng thụ thú vui này đến cùng. Phải biết rằng thường ngày cô đều bị hắn ta khi dễ đến phát giận mà không dám ho he gì.
Nhưn mà Lâm Chấp là ai chứ? Hắn ta sao có thể vì chút hổ thẹn nhất thời mà có thể thay đổi thành con người mới? Hắn chỉ là chua xót trong lòng một chút, sau đó lại khôi phục bộ dạng mặt dày không ai chịu nổi, lắc lắc chiếc đũa, giọng nói mang vẻ không hài lòng: “Anh mặc kệ, dù sao thì cả đời này em cũng không có cơ hội hối hận mà quay đầu đâu.”
Tập Ngữ khóe miệng co giật, người này bá đạo đã thành tính, muốn chơi đùa hắn thật không vui chút nào. Cô than thở trong lòng một tiếng, thôi được rồi, ai bảo cô là người bản tính lương thiện làm chi.
Cô đứng dậy đi qua phía đối diện, hắn vẫn ngồi im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ve-van-thanh-mai/559294/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.