Chiều hôm đó, Hứa Vi Mộ nhận được điện thoại của Lâm Chấp.
Vừa bắt máy đã nghe giọng diệu muốn ăn đòn của hắn: “Có một tin tốt và một tin xấu, anh muốn nghe tin nào trước?”
Hứa Vi Mộ đảo cặp mắt trắng dã, hoàn toàn không nhẫn nại: “Đem cái bộ dáng ấu trĩ này của anh về cho vợ xem đi.”
Lâm chấp lúc này mới khụ một cái, trở lại khuôn mặt nghiêm túc nói: “Tin tốt là, Lâm Khê chưa trở về thành phố B. Tin xấu là, cô ta đã rời khỏi thành phố A.”
Hứa Vi Mộ bỗng nhiên từ trên ghế đứng bật dậy, siết chặt điện thoại di động trong tay, giọng nói thì thầm mang theo một tia hoảng hốt: “Rời khỏi thành phố A? Anh không phải nói có thể hạn chế hoạt động của cô ta sao?”
Đầu dây bên kia, ánh mắt Lâm Chấp trở nên rét lạnh, ngón tay trên bàn làm việc đều đều gõ xuống: “Rât rõ ràng, có người đang giúp cô ta.”
“Cô ta còn quen biết ai nữa chứ?” Theo tính tình của Lâm Khê, không có khả năng cô ta chủ động đi kết bạn với ai đó.
“Tôi sẽ cho người đề tra, nể tình, tôi nhắc nhở anh, lỡ như cô ta trở về…” Lâm Chấp nói đến đó thì dừng lại.
Hứa Vi Mộ gật nhẹ đầu, nói: “Tôi hiểu.”
“Tốt. Tiện đây lại nhắc anh thêm lần nữa, ăn vào trong miệng mới là của mình.” Đây đã là lần thứ hai hắn ta nhắc nhở anh vấn đề này, hắn ta có ý gì Hứa Vi Mộ tất nhiên hiểu rõ.
Còn về chuyện người nào đang giúp đỡ cô ta, Hứa Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-ve-van-thanh-mai/559292/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.