Tô Hiểu Thần trợn tròn hai mắt nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính vẫn còn chút chưa hoàn hồn lại, hồi lâu mới yếu ớt hỏi: "....Anh làm sao...lại ở....đây....trong đây!"
Tần Chiêu Dương không có trả lời cô, kênh nói chuyện trước mặt hoàn toàn yên tĩnh.
Cô chỉ cần nhìn xuyên qua màn hình là cũng có thể cảm giác được người bên kia đang giận dữ cỡ nào, thân hình nhỏ run run, chạy trối chết trong tiếng cười "Ha ha hố hố" có chút hả hê của Tư Tư cùng hai bạn cùng phòng khác.
Cũng may là Tần Chiêu Dương còn chưa nhàm chán tới mức đêm hôm khuya khoắt chạy sang gõ cửa phòng cô, cô bọc kín mình ở trong chăn lệ rơi đầy mặt, lại càng không ngừng nhớ tới những lời nói đại nghịch bất đạo của mình nói về người nào đó tối nay....
Không nghĩ còn đỡ, vừa nghĩ tới là cô chợt cảm thấy ngày mai sẽ không có mặt trời.
Tần Chiêu Dương vừa nhận điện thoại quay lại thì đã thấy avatar của cô tối rồi, đang thu dọn chuẩn bị tắt máy tính thì Tư Tư vừa lúc nói một câu: "Tần đại thiếu gia! Mời ngài hung hăng chà đạp giày xéo Tiểu Tiểu Tô của chúng tôi đi! Không cần khách khí! Toàn bộ phòng ngủ chúng tôi hiến tặng mười bộ roi da sáp nến!"
Tần Chiêu Dương nhíu mày, trước ghi lại đoạn viết này, lúc này mới vui vẻ tắt máy tính chuẩn bị đi nghỉ.
Vừa mới tắt đèn liền nhận được tin nhắn của Tô Hiểu Thần.
"Hãy tin tưởng em! Dáng người của đội trưởng tuyệt đối không hề tốt được như anh, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/truc-ma-tuong-thanh-mai/559625/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.